Khánh Thi: 'Chưa ai thay thế được Chí Anh'
Sao Việt hào hứng dự đoán 'Bước nhảy hoàn vũ'
Người ta bảo: “Giàu vì bạn, sang vì vợ”; “Lấy vợ xem tông, lấy chồng xem giống”. Giờ tôi mới thấy mấy câu ấy mới chính xác làm sao!
Ảnh minh họa (ảnh internet) |
Không còn cách nào khác, tôi đành cắn răng bán tống bán tháo căn nhà đang ở để trả nợ cho vợ. Số tiền còn lại tôi mua được một căn chung cư nhỏ xa trung tâm thành phố để cả nhà chuyển về đó sống. Sau chuyện ấy, vợ tôi có vẻ hối hận. Cô ấy lén xui con: ra xin lỗi bố hộ mẹ. Nhìn đứa con ngây thơ ra khoanh tay: “Bố ơi bố đừng giận mẹ nữa nhé, mẹ biết lỗi rồi!”, tôi thấy lòng mềm lại, không nỡ giận vợ nữa. Thế nhưng lần này tôi cẩn thận đem sổ đỏ và giấy tờ nhà về đưa cho bà nội cất hộ với ý nghĩ cứ đề phòng xa là hơn.
Tưởng tôi lo xa, hóa ra cũng chẳng thừa. Ít lâu sau, chủ nợ lại đến đập cửa nhà tôi. Cô ấy lại nợ thêm gần tỉ đồng nữa. Thua bạc cay cú mà không có nhà để thế chấp, cô ấy liều vay nặng lãi của chủ bạc đánh tiếp, càng đánh càng thua. Họ dọa nếu không trả thì cả nhà sẽ không được sống yên thân. Lần này thật quá sức chịu đựng, tôi quyết định bỏ vợ, hai bố con tôi sống với nhau, thà con tôi không có mẹ còn hơn phải sống với người mẹ “phá gia chi tử” thế này.
Nhưng rồi Hân lại dùng bài cũ nhờ con ra xin lỗi, khi thấy không có tác dụng cô ấy chuyển sang vật vã khóc lóc. Cô ấy van xin tôi cứu cô ấy, nếu tôi mà không giúp chắc chắn cô ấy sẽ chết với đám chủ nợ. Nhưng tôi không thể giúp cô ấy được nữa. Tất cả tài sản của chúng tôi chỉ còn lại căn chung cư này, nếu bán đi thì cả vợ chồng con cái chỉ còn nước ra đường.
Lương công chức nhà nước ba cọc ba đồng, căn cơ lắm mới đủ tiền chợ búa, điện nước, nuôi con… giờ còn thêm tiền thuê nhà nữa thì tôi làm sao kham nổi? Mà nghĩ xa hơn nữa, bản thân tôi sao cũng được, nhưng sau này con trai lấy vợ cũng phải có cái chỗ chui ra chui vào để lại cho con chứ. Đất Hà Nội đắt đỏ, với thu nhập hiện tại của tôi thì việc tôi đi làm công chức để mua một căn nhà khác là điều không tưởng.
Song nhất quyết trong lòng là vậy nhưng tôi cũng đang lo sợ, không biết đám chủ nợ sẽ làm gì cô ấy nếu tôi không có tiền trả nợ họ? Liệu một người chồng như tôi mà bỏ mặc vợ lúc này thì có đáng mặt đàn ông hay không? Tôi thật đau đầu và khó nghĩ quá…
Theo aFamily
Dù anh có đối xử với tôi như thế nào đi chăng nữa, dù xã hội có chê cười tôi "không chồng mà chửa" thì tôi vẫn quyết giữ đứa trẻ này.
Một năm mới sang, có rất nhiều tâm trạng khác nhau, vui vẻ có, buồn đau có, nhớ nhung cũng có... hãy gửi những tâm sự của mình trong không khí Xuân đang về vào địa chỉ mail: [email protected] để những tâm sự của bạn được chia sẻ với Tintuconline cùng với biết bao độc giả của trang báo. Tintuconline sẽ "lì xì" những phần quà thú vị cho những độc giả có những "tác phẩm" hay và độc đáo thu hút được đông đảo bạn đọc quan tâm.
Bạn đang có những tâm tư, những điều có thể gọi là "bi kịch" của cuộc đời. Hãy gửi những tâm sự, những hoàn cảnh éo le của bạn cho chúng tôi bằng địa chỉ mail [email protected]. Chúc các bạn thành công!
Tôi tên là Kim Ngân ở Long Xuyên. Tôi và bạn trai yêu nhau được 3 năm. Chúng tôi quen nhau rất vui vẻ sống rất hạnh phúc trong 1 thời gian dài và tôi cùng anh đã sống như vợ chồng từ rất lâu rồi dù chúng tôi chưa làm đám cưới.
"Nếu thực sự yêu nhau thì người ta không ghen tuông". Nếu nói tôi không thực sự yêu chồng thì hơi bị oan.
Tôi và vợ cùng tuổi, cũng đã bước vào tuổi 40, nhưng vợ tôi sức khỏe yếu nên không còn hứng thú nhiều về chuyện sinh hoạt, mỗi khi sinh hoạt cô ấy thường kêu đau và hay nhăn mặt làm tôi cũng bị ức chế.
Con yêu! Nhìn con co giật lòng mẹ không khỏi đau đớn, xót xa. Mẹ yêu con, muốn dành cho con tất cả những gì tốt đẹp nhất nhưng lại không thể. Gia đình mình gia giáo, việc làm của mẹ đã khiến ông bà thất vọng, xấu hổ với hàng xóm láng giềng.