Thứ Năm, 07/07/2011, 07:54 [GMT+7]
.
.

Phỏng vấn nghi phạm hận mẹ lăng loàn, sát hại gái bán dâm trong nhà nghỉ


(Phunutoday) - Hơn 1 ngày sau khi bị bắt giữ vì đã ra tay sát hại dã man một cô gái bán dâm tại nhà nghỉ Thảo Vi số E8/220 quốc lộ 50, ấp 5, xã Phong Phú, huyện Bình Chánh), nghi phạm Trần Quốc Khánh (SN 1993, ngụ thôn Tam Hòa, xã Nhơn Phong, huyện An Nhơn, tỉnh Bình Định) vẫn còn khóc nức nở khi tiếp xúc với các điều tra viên. Được sự đồng ý của Thượng tá Nguyễn Văn Quý – Phó Trưởng Công an huyện Bình Chánh, TP. HCM – P.V đã có cuộc phỏng vấn đối với nghi phạm này về các tình tiết của vụ án.

“Em hận tất cả những cô gái bán dâm trên đời này…”

P.V: Khi bị cơ quan công an bắt giữ đến nay, cảm giác của Khánh như thế nào?

T.Q.K: Em vẫn còn sợ sệt, lo sợ. Khi gây án giết người, em biết rằng mình khó có thể trốn chạy được nên khi nhà nghỉ Thảo Vi bị công an bao vây em nhanh chóng bỏ dao và chịu tra tay vào còng. Từ khi bị bắt giữ đến nay em cứ ám ảnh hoài hình ảnh của cô gái bị em đâm chết. Em sợ lắm. Không biết tội em có bị xử nặng không anh? (rồi nghi phạm Trần Quốc Khánh bật khóc nức nở - P.V)
Trần Quốc Khánh giấu vội những giọt nước mắt muộn màng
Trần Quốc Khánh giấu vội những giọt nước mắt muộn màng

P.V: Khánh có thể kể 1 tí về lý lịch bản thân, cũng như gia đình của mình không?

T.Q.K: Em sinh ra và lớn lên ở huyện An Nhơn, tỉnh Bình Định. Nhà em có 3 anh em, em là con cả trong nhà. Bố em làm phụ hồ, còn mẹ thì làm nhiều việc khác nhau, nhưng chủ yếu là công việc nội trợ và những việc lặt vặt trong nhà. Cuộc sống thời gian đó tuy là nghèo khó nhưng được cái là êm ấm, hạnh phúc.

P.V: Vậy sao Khánh phải sống lang bạt ở đất Sài Gòn này và gây ra vụ án mạng khủng khiếp đến như thế? (Khánh lại tiếp tục bật khóc, quay mặt vào tường giấu và quệt vội những giọt nước mắt rồi kể tiếp – P.V)

T.Q.K: Đó là do chuyện bi kịch gia đình của em. Từ đó đến nay em đau buồn, chán chường lắm khi nghĩ về chuyện gia đình. Nó làm em hận tất cả những cô gái làm nghề bán dâm trên đời này nên em mới trút hận, giết chết 1 cô gái làm nghề đó.

P.V: Khánh có thể nói cụ thể là vì sao em hận những cô gái làm nghề bán dâm hay không?

T.Q.K: Đó là chuyện đầu năm em học lớp 8, khi đó em mới 14 tuổi. Vì cuộc sống gia đình lúc đó khó khăn, cha là phụ hồ kiếm đồng bạc ít ỏi không đủ trang trải cuộc sống gia đình nhưng không đủ. Trong cảnh đó, cha mẹ bàn bạc và cả nhà để mẹ em vào tận huyện Bến Lức, tỉnh Long An làm thuê để kiếm sống phụ giúp cha nuôi anh em tụi em ăn học. Thế nhưng điều đau lòng mà sau đó anh em của em phải chứng kiến đó là cách vài tháng mẹ về thăm nhà thì cha mẹ lại cãi nhau những trận nảy lửa. Những lúc cha mẹ căng thẳng với nhau, 3 anh em chỉ biết ôm nhau khóc. Cha thì cứ chửi mẹ xối xả rằng, mẹ em lăng loàn, bán dâm cho đủ thứ hạng người để kiếm tiền.
Nghi phạm Trần Quốc Khanh tâm sự với người viết về nỗi hận gái bán dâm và vụ án giết người dã man trong nhà nghỉ ở huyện Bình Chánh, TP.HCM.
Nghi phạm Trần Quốc Khanh tâm sự với người viết về nỗi hận gái bán dâm và vụ án giết người dã man trong nhà nghỉ ở huyện Bình Chánh, TP.HCM.

P.V: Thế là Khánh hận gái bán dâm và ra tay sát hại 1 cô gái bán dâm à?

T.Q.K: Đó là chuyện của ngày hôm nay. Chuyện cha mẹ cãi nhau, lúc đó em nghĩ là cha vu khống mẹ, ghen tuông bóng gió nên mấy anh em cũng chỉ buồn rồi thôi. Thế nhưng sự thật đau lòng là sau đó em có mấy lần em xuống Bến Lức, Long An thăm mẹ. Ở đây em mới biết mẹ đi gia công mía thuê, nhưng chủ yếu là ở không. Đặc biệt em còn biết được sự thật đau lòng là lúc xa nhà, xa cha con em, mẹ em đã có mối quan hệ tình ái với người đàn ông này, người đàn ông khác. Em đau buồn khi biết được điều đó. Những lần em xuống thăm thì mẹ cứ viện cớ chửi mắng em thậm tệ, tìm mọi cách đuổi em về càng nhanh càng tốt. Có vẻ là mẹ sợ em biết được sự thật về những mối quan hệ của mẹ hay sao đó?

P.V: Rồi giai đoạn đó như thế nào?

T.Q.K: Một thời gian ngắn sau đó, cha mẹ em chính thức ra tòa li hôn, đường ai nấy đi. Lúc đó em cũng đang học lớp 8 vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại chán chường với chuyện gia đình nên em bỏ học. Mấy anh em của em sống tứ tán. Riêng em thì về quê ngoại ở tỉnh Bình Thuận để sống với ngoại. Cuộc sống với ngoại không mấy dư dả nhưng cũng chẳng khó khăn gì lắm. Bấy giờ em chăn bò để kiếm sống qua ngày.

P.V: Vì sao Khánh lại vào Sài Gòn để kiếm sống? Và làm gì ở đây?

T.Q.K: Em vào Sài Gòn khoảng gần 3 năm nay. Em cũng đã sống qua nhiều chỗ làm nhiều công việc như: phụ hồ, làm nhân viên bán shop túi xách, dây nịt tại Chợ Lớn (thuộc quận 5, TP. HCM)… để kiếm sống. Gần đây, em sống chung nhà trọ với các anh đồng hương cùng làm chung chỗ làm, căn nhà trọ ở đường Trần Thủ Độ, quận Tân Phú. Lúc đó em cố quên đi chuyện buồn đau của gia đình, cố gắng làm lại cuộc đời nhưng lại có kết cục bi thảm như ngày hôm nay
(Khánh liên tục khóc, xin hút 1 điếu thuốc để lấy lại sự bình tĩnh, kể tiếp – P.V)

Cuộc mua dâm và kết cục kinh hoàng

P.V: Diễn biến của buổi sáng kinh hoàng ấy như thế nào?

T.Q.K: Sáng hôm ấy (sáng 27/6 – P.V), em thức dậy rất sớm. Em có nhờ anh Phong (đồng hương cùng ở chung phòng trọ với Khánh ở quận Tân Phú) chở đi huyện Bình Chánh gặp anh Tư (cũng là đồng hương của Khánh) để đòi khoản tiền 1 triệu đồng mà anh Tư có mượn em trước đó. Rồi em và anh Phong cùng đến 1 quán cà phê ở Bình Chánh để ngồi uống cà phê sáng. Em đi làm nhiều nơi, tâm sự với bạn bè, em chẳng bao giờ nhắc đến chuyện đau buồn của gia đình mình. Thế nhưng hôm đó khi uống cà phê, anh Phong đã nhắc lại chuyện đã xảy ra của gia đình em. Anh Phong còn khuyên em rằng “Mày về quê mà sống với cha mày, lang thang ở mảnh đất Sài Gòn này cũng chẳng được gì”.

P.V: Diễn biến sau đó như thế nào?

T.Q.K: Khi tàn buổi cà phê sáng, vì bận công việc khác không thể chở em về nên anh Phong có đưa em đến trạm xe buýt trên đường Nguyễn Văn Linh, huyện Bình Chánh để em đón xe buýt về nhà trọ. Lúc này trong đầu em cứ quanh quẩn chuyện cũ của gia đình, em cố gắng quên đi để sống mà hôm nay lại bị nhắc lại. Em đứng trạm xe buýt khoảng 15 phút nhưng không đón xe đi về. Khi ấy trong đầu em chỉ biết căm hận những người phụ nữ bán dâm nên em nảy sinh ý định giết 1 người nào đó cho đỡ chán chường!

P.V: Khánh thực hiện ý định giết người của mình như thế nào?

T.Q.K: Em không đón xe buýt về nữa mà đi bộ lang thang trên quốc lộ 50. Em ghé vào một tiệm tạp hóa trên đường để mua 1 con dao Thái Lan nhỏ, bỏ vào trong túi để đi giết người. Lúc em đi bộ lang thang, em tìm đến quán cà phê Thanh Thanh trong hẻm nhỏ. Em biết là quán trá hình nên khi bà chủ xuất hiện thì em nói rõ là muốn mua dâm? Thế là bà chủ quán sai cô gái đó đi với em đến khách sạn, giá cả 2 bên thống nhất là 200 ngàn đồng. Em không biết, không quen với cô gái ấy. Thấy em không có đi xe nên cô gái lấy xe gắn máy hiệu Air Blade chở em đi đến nhà nghỉ Thảo Vi, cách quán cà phê 1 đoạn. Em nhớ rõ lúc đó là 8 giờ sáng ngày 27/6.

P.V: Vào nhà nghỉ thì Khánh ra tay liền à?

T.Q.K: Khi vào đến nơi, chỉ mỗi cô gái ấy xuất trình giấy tờ. Đến bây giờ em nghe các anh điều tra viên nói tên cô gái ấy là N.T.M.P thì em mới biết tên đó chứ! Riêng em thì nhân viên nhà nghỉ hỏi giấy CMND, em viện cớ là vào phòng tìm rồi đưa sau.

 
P.V: Diễn biến kinh hoàng trong phòng nghỉ 103 của nhà nghỉ Thảo Vi khi ấy như thế nào? Khánh có còn nhớ và kể lại được không?


T.Q.K: Khi vào phòng, cô gái ấy lên giường và cởi bỏ quần áo, chỉ còn nội y và nằm trên giường đợi em. Em đứng chặn ngay cửa phòng và rút dao từ trong túi ra để thực hiện ý đồ giết người. Cô gái thấy em cầm dao với thái độ hung hãn nhưng không hiểu chuyện gì nên chỉ biết kêu la để mọi người vào phòng ứng cứu. Nhưng em xông đến đâm tới tấp vào người cô ấy.

P.V: Khánh có biết nạn nhân N.T.M.P bị đâm gần 10 nhát dao, trong đó có có 2 nhát ở lưng phải và lưng trái gây thủng phổi, dẫn đến tử vong hay không?

T.Q.K: Lúc đâm vào cô gái ấy, em cứ xông vào và vung dao tới tấp chứ không biết là đâm trúng ở chỗ nào? Bao nhiêu nhát dao tất cả? Đến khi cô gái ấy nằm bất động trên giường, xung quanh là máu me đầy nệm thì em mới biết là ý định giết người của em thành công.

P.V: Rồi Khánh thực hiện kế hoạch tẩu thoát khỏi hiện trường, trốn chạy tội ác nhưng không được?

T.Q.K: Có lẽ chủ nhà nghỉ (tức ông Dũng – P.V) nghe được tiếng kêu cứu của cô gái ấy nên xuất hiện trước cửa phòng. Do em để cửa phòng he hé nên ông chủ nhà nghỉ thấy em gây án, thấy cảnh cô gái nằm trên giường nên đóng cửa phòng lại nhốt em bên trong và gọi điện trình báo cơ quan công an. Lúc đó em cũng không có ý định chạy trốn. Nên khi em biết là bị công an bao vây bên ngoài, họ dùng loa kêu em đầu hàng thì chỉ cần vài phút để trấn an tinh thần là em bỏ dao và chấp nhận tra tay vào còng số 8.

P.V: Khánh có nói là Khánh hận tất cả những cô gái bán dâm trên đời này, nếu như sau lần này không bị bắt giữ, liệu Khánh có tiếp tục ra tay sát hại những cô gái bán dâm khác để trút cơn hận hay không?

T.Q.K: Dạ không! Em nghĩ là trong lúc em suy nghĩ nhất thời, căm hận chuyện cũ trỗi dậy nên chỉ ra tay giết 1 người thôi. Chứ em không nghĩ là mình lại có thể tiếp tục giết người như thế nữa. Nhắc lại chuyện cũ em thấy buốn chán lắm! Em chán lắm rồi.

P.V:  Vậy điều tốt nhất là Khánh hợp tác tốt, khai báo thành khẩn với cán bộ điều tra thì có thể giúp Khánh thanh thản hơn, có thể nhận được sự khoan hồng của pháp luật. Cám ơn Khánh về cuộc trao đổi này.
Theo Đại úy Nguyễn Công Định – Đội phó Đội CSĐT tội phạm về trật tự xã hội, Công an huyện Bình Chánh, TP. HCM – thì, những lời khai ban đầu của nghi phạm của Trần Quốc Khánh thì như thế. Hiện các điều tra viên đang tiếp tục làm rõ về tính xác thực của lời khai cũng như các tình tiết có liên quan để xử lý Khánh về tội “giết người”.

Anh Duy (thực hiện)
;
.
'; ABDZone[1] = ''; try{ rotatorAdNetwork("ADBCookie", ABDZone); }catch(e){}