Thứ ba, 16/08/2011, 20:01(GMT+7)

"Chuyện ấy" cũng cần... bỗ bã

Chuyện bất lực ở nam giới dưới góc độ y học nhưng cái sự buồn chán đến bẽ bàng nhưng không thể nói ra của giới mày râu cũng có ảnh hưởng tâm lý dưới góc độ xã hội học mà nếu không cảnh giác với chính mình thì chuyện sơ suất có thể thành hậu quả lớn.

Tất nhiên có yêu nhau mới đủ hưng phấn để cậu nhỏ vươn dậy nghe lời “trên”. Thế nhưng tình yêu mặn nồng, khát khao cháy bỏng có khi làm hại chính ta nếu như chỉ biết có tình yêu mà quên không để ý tới hoàn cảnh. Và rồi khi sự cố xảy ra thì cả hai vợ chồng cùng né tránh mà thiếu sự chia sẻ cảm thông. Chuyện thường gặp là ví dụ sau:

Anh chị lấy nhau mới một năm, tuy chưa có con nhưng đấy là một gia đình hạnh phúc cả về đời sống tinh thần lẫn…chăn gối. Anh 35 tuổi, là kỹ sư của một công ty xây dựng. Chị kém anh 5 tuổi, là giáo viên một trường tiểu học. Chuyện chẳng có gì nếu như không có một đợt công tác dài, anh xa chị 3 tháng rưỡi vào tận Tây Nguyên công tác.
 
Ngày anh về có báo trước, chị chuẩn bị cơm nước tươm tất và run rẩy đón chờ hạnh phúc sau bao ngày xa cách trong nỗi đợi chờ của một cặp vợ chồng trẻ. Nhà chỉ có hai vợ chồng, anh chị ngồi trước mâm cơm nhưng không thể ăn. Nhìn cặp mắt ươn ướt, dài dại của chị nhìn anh sau bao ngày chờ đợi cùng với làn da mới tắm thơm mùi quen thuộc của vợ, anh chẳng thể kìm lòng, bế thốc vợ vào trong. Họ yêu nhau ngấu nghiến như trong đêm tân hôn với lời tuyên bố thì thào của anh sẽ đền chị gấp đôi cho bõ những ngày xa cách, nhưng đến lúc cần tiến sâu vào cảm xúc thì cậu nhỏ lại… gập đôi!

Nhìn sự thất vọng của vợ, anh càng cố nhưng càng thất vọng hơn. Chuyện đơn giản chỉ vì suốt chặng đường 2.000km ngồi ôtô nhưng tình yêu, nỗi khát khao trong họ khiến không ai nghĩ đến nguyên nhân hoàn cảnh. Niềm hy vọng với những tưởng tượng ngọt ngào lúc anh sắp về bỗng trở thành thất vọng khi hai vợ chồng lâm trận. Bản tính một cô giáo vốn không thích bàn chuyện “thô thiển” nên chị tỏ ra không coi sự cố là gì nhưng nỗi buồn thì âm ỉ thành cơn đau đến xé lòng.

Anh biết chị buồn nhưng cũng không thể giãi bày, giải thích chuyện “tế nhị” với người vợ đầy công dung ngôn hạnh. Bữa tiệc tình yêu của cặp vợ chồng trẻ sau ngày hội ngộ bị thất bại nhưng cũng như chị, anh coi như không có chuyện gì xảy ra. Chuyện xảy ra vẫn trĩu nặng trong lòng khiến bữa cơm nhạt thếch và câu chuyện tâm giao cũng đầy gượng gạo.

Nửa đêm anh định “phục thù” nhưng chị gạt ra. Nỗi ngượng ngập từ lần thất bại khi chiều vẫn đeo nặng lòng anh. Anh quyết tâm chứng minh sức mạnh và bản lĩnh nhưng lạ thay, lúc đầu cậu nhỏ nghe anh song vào thời điểm cần thiết lại trở nên èo uột. Anh không chịu nổi khi nhìn vào mắt vợ và dù đang đêm, anh … “bỗng nhớ” việc cơ quan chưa xong và nhảy bổ ra ngồi máy tính!
 
Vợ chồng bấy nay hạnh phúc nhưng dường như có điều gì vô tình ngăn cách. Kẻ ngượng, người buồn khiến căn phòng bỗng trở nên lạnh lẽo.

Suốt mấy tháng, dài hơn cả thời gian đi công tác, anh luôn lo sợ thêm một lần thất bại cùng với nỗi hoang mang và ngượng như học trò không trả được bài cho cô giáo nên anh… tránh. Chị cũng im lặng và âm thầm chăm sóc anh như một đứa trẻ.

Nửa năm sau, tình hình mới được cải thiện khi bạn anh là một bác sĩ nghe anh tâm sự. Anh bác sĩ biết chuyện, tìm đến nhà và “mắng” cả hai vợ chồng như tát nước. Rằng đàn ông ai cũng có lúc “liệt” hiểu không? Ấy là lúc mệt mỏi hay thần kinh căng thẳng. Nhưng trầm trọng là vợ chồng chúng mày cứ “sĩ” với nhau, cứ né nói thẳng về chuyện ấy.

Có gì mà “bậy” để ngại người ta quy ra đạo đức, tác phong cơ chứ? Nó cũng như chuyện cơm ăn nước uống hàng ngày thôi. “Đơn thuốc” của anh bạn bác sĩ thật đơn giản: Tối nay hai vợ chồng phải nói thẳng, nói thật, thậm chí... gọi đích danh sự vật. Thằng này, mày không có bệnh gì cả hiểu chưa? Còn cô, cứ kìm nén rồi ra bệnh lãnh cảm, hiểu chưa?

Những câu “mắng” bỗ bã hóa ra hiệu quả

Ngoài trường hợp trên, không ít trường hợp tương tự như ngày cưới mệt mỏi trong tiếp khách, lo nghĩ miên man lúc cuộc đời có bước ngoặt nên có khi đêm tân hôn cũng có chuyện trên bảo dưới không nghe. Có nhiều trường hợp yêu nhau, anh mệt mỏi, bị stress nhưng có dịp “lừa” được chị “ăn cơm trước kẻng” nên cố tranh thủ cơ hội nhưng cậu nhỏ cũng không chịu nghe và rất dễ chia tay nhau dù cả hai cùng quyết tâm định sống với nhau đến đầu bạc răng long. Chao ôi, chuyện hiểu sai dễ sinh ra khoảng cách và khoảng cách càng dễ làm người ta hiểu sai về nhau hơn.

Trong cuộc sống, chuyện mong muốn và khả năng thực hiện mong muốn vẫn thường xảy ra và trong chuyện sinh hoạt phòng the, điều này có lúc cũng không thể tránh khỏi. Điều quan trọng là tự tin ở chính mình và cởi mở, thẳng thắn, tránh những hiểu lầm đáng tiếc do “khó nói”, “cảm thấy nhục” trước nhau.

Hạnh phúc là sự hòa quyện giữa hai tâm hồn và thể xác, sao cứ phải tự đặt ra những ngăn cách vì những lý do ngoài tình yêu?
 
Theo Đức Trí
SKĐS

Xem ý kiến bạn đọc

Danh sách comment