Thứ Ba, 23/08/2011, 06:21 [GMT+7]
.
.

Dựa vào con, vợ ỉ lại việc nhà cho chồng

(Phunutoday)- Được ngày chủ nhật ở nhà thì cô ấy sai tôi không biết bao nhiêu là việc, nào là giặt tã, đi chợ, nấu cơm, quét nhà, có khi mới ngồi chưa đầy 5 phút mà cô ấy đa sai đến 2-3 lần, lấy nước, với cái thìa, rửa bình sữa,… 

Ảnh minh họa
Dựa vào con, vợ tôi đẩy hết việc nhà cho chồng

Chào độc giả mục sống & chia sẻ báo www.phunutoday. Tôi là Tiến Đức hiện đang sống ở Nghệ An. Chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình lại lên đây xin để chia sẻ tình huống của chính mình. Hy vọng rằng độc giả là người ngoài cuộc sẽ có những cái nhìn sáng suốt hơn và có thể cho tôi những lời khuyên quý báu.

Trước khi làm đám cưới, tôi và vợ tôi cũng có hơn 2 năm yêu nhau, như một sự tất yếu sau khi cưới, cô ấy có bầu sinh con. Khi cô ấy ở cữ vì không muốn phiền hà nhiều đến mọi người trong gia đình nhất là chuyện mẹ chồng, nàng dâu vì thế nghe lời vợ tôi đã xin nghỉ phép để ở nhà cả nửa tháng trời để cơm nước cho vợ và gịăt tã cho em bé… vì nghĩ những việc này cũng rất bình thường.

Bây giờ vợ tôi đã sinh được hơn 2 tháng, tuy nhiên hình như sự “chăm chỉ” của tôi đã khiến cô ấy trở nên lười biếng và có thói quen ỉ lại vào chồng.

Cả tuần nay bố mẹ tôi đi thăm nuôi nhau ở viện (bố tôi bị ốm), ở nhà chỉ còn lại 2 vợ chồng và em bé nên cô ấy bắt đầu sai tôi làm đủ các việc khiến tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, …nhiều hôm đang đi làm cô ấy cũng điện thoại bắt về để nấu cơm nước cho cô ấy ăn. Mặc dù mặc dù cơ quan xa nhà 8km. Và mặc dù cô ấy đã sinh được hơn 2 tháng trời cũng có thể tự dậy nấu ăn.

Được ngày chủ nhật ở nhà thì cô ấy sai tôi không biết bao nhiêu là việc, nào là giặt tã, đi chợ, nấu cơm, quét nhà, có khi mới ngồi chưa đầy 5 phút mà cô ấy đa sai đến 2-3 lần, lấy nước, với cái thìa, rửa bình sữa,… Bực nỗi, những cái này cô ấy có thể đi 1-2 bước chân ra lấy cũng được, nhưng không cô ấy vẫn cứ gọi tôi chạy đến 20-30 m từ dưới bếp lên nhà trên để giúp cô ấy.

Tôi cố phân tích, giảng giải cho cô ấy hiểu, con cũng gần 3 tháng rồi khi con ngủ cũng nên đặt xuống mà động tay động chân tí chút, đằng này cái gì cũng anh, tí lại anh, anh đã đi làm cả ngày, cơm nước ba bữa cho em và con, tối đến lại giặt rũ đến tận 9h-9h30’ mới xong rồi mới làm gì được thì làm…thế là cô ấy kêu la “con không đặt được, nên cứ phải ãm suốt ngày, anh tưởng em trông con sướng lắm à…” Thế là vợ tôi khóc lóc cả đêm, kể này kể nọ, nào là em sinh con cho nhà anh chứ có sinh con cho nhà em đâu, rồi thì sinh con mà chả có ai hầu hạ cơm nước, ….

Rồi cô ấy giận dỗi tự gọi taxi đến nhà mẹ đẻ, nhưng do trời mưa gió khá to nên lại thôi. Tưởng rằng sự việc chỉ đến thế thôi, thật không ngờ mới mờ sáng hôm sau vợ tôi đã chuẩn bị đồ đạc và gọi xe về nhà ngoại luôn. Mặc cho tôi ngăn cản và không cho phép như thế.

Kể từ ngày vợ tôi ôm quần áo, khăn gói và con sang nhà ngoại đến nay đã được 3 hôm rồi. Cũng không thấy cô ấy gọi điện về hay có một động tĩnh nào. Còn tôi vì quá bực tức với hành động của vợ, hơn nữa công việc cơ quan, lại còn thi thoảng phải chạy qua bệnh viện thăm bố tôi đang nằm viện nên chưa sang thăm con được. Tôi cũng chẳng dám kể cho mẹ tôi rằng vợ tôi đã bỏ đi, sợ ông bà biết sẽ trách cô ấy là hư hỏng và thiếu suy nghĩ, rồi làm nảy sinh mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.

Nhưng thú thực, tôi cũng chảng biết sẽ làm gì tiếp theo đây?! Tôi sẽ nhượng bộ để xuống nước xin lỗi để đón mẹ con cô ấy về hay là làm căng lên cho sự việc muốn đến đâu thì đến?!

Độc giả là người ngoài cuộc chắc sẽ suy nghĩ thông suốt hơn, có thể cho tôi một lời khuyên chân thành để tôi cứu vãn gia đình mình, và giữ gia đình luôn yên ấm, thuận hoà không?! Chân thành cảm ơn!

  • Tiến Đức (Nghệ An)
;
.
'; ABDZone[1] = ''; try{ rotatorAdNetwork("ADBCookie", ABDZone); }catch(e){}