- Trang chủ
- Thứ sáu, ngày26/08/2011
-
- Chính trị - Xã hội
- Khoa học
- Kinh tế
- Cộng đồng Việt
- Thế giới
- Quốc phòng - Công nghệ
- Văn hóa
- Pháp luật
- Đời sống
- Thể thao
Sao nam khoe thân: đâu là giới hạn? Cập nhật lúc :10:20 AM, 25/08/2011 (ĐVO) Dư luận chưa hết “nóng” bởi những mỹ nhân Việt đua nhau khoe vòng 1 khi xuất hiện trước đám đông thì lại được phen dậy sóng bởi những mỹ nam đua nhau khoe cơ thể. >> Hở hang quá mức, sẽ bị cấm biểu diễn?
Đến năm 2009, siêu mẫu Nathan Lee cũng quyết định nude trong bộ hình minh họa cho album nhạc đầu tiên với ý tưởng về người đàn ông dám sống thật với chính mình, không bị những giả dối bên ngoài che đậy.
... đến “hiến mình” Và rồi đã đến lúc chỉ khoe ngực thôi chưa đủ, các sao nam muốn "cống hiến hết mình” cho nghệ thuật và xuất hiện một trào lưu nâng dần “đẳng cấp” cởi đồ, thậm chí là cởi hết kết hợp với tạo dáng khiêu khích đến phản cảm. Có thể nói, năm 2011 công chúng bội thực với những bộ hình phản cảm của các mỹ nam. Vào khoảng tháng 3, người mẫu Ngọc Tình trình diện một bộ hình nude khiến công chúng phát hoảng về sự táo bạo.
Như để chứng tỏ mình không thua kém bạn bè, người mẫu Nguyễn Anh Tuấn cũng mới tung ra bộ hình nude táo bạo với sự hỗ trợ của dải lụa trắng mỏng và dây thừng. Có những bức hình chụp trực diện người mẫu Anh Tuấn với chiếc dây thừng và tay để ngay ở bộ phận nhạy cảm nhất. "Cứ đà này, cuộc đua cởi đồ xuất hiện trước công chúng của mỹ nam Việt chưa biết đâu là điểm dừng. Phải chăng các nam ca sĩ, người mẫu đang muốn chứng minh rằng không phải chỉ vòng 1 của phái nữ mới khiến họ nổi tiếng, nam giới cũng có những vòng 1, vòng 2, vòng 3 với những số đo… biết nói?", một độc giả than phiền. Kết Hy sinh cho nghệ thuật, chụp nude vì nghề nghiệp, đẹp thì phải khoe… đó là những lý do quen thuộc mà mỹ nam Việt đưa ra lý giải với công chúng. Nhưng họ dường như không biết rằng khán giả của họ là ai, là những con người Việt Nam với quan niệm, lối sống Á đông, biết coi trọng cả vẻ đẹp nội tâm bên cạnh sự hấp dẫn hình thể. Những bức ảnh đó có thể khiến người ta phải để mắt, tên tuổi anh có thể buộc người ta phải nhắc đến nhưng những cái lắc đầu phản ứng, suy nghĩ thiếu thiện cảm, thậm chí coi thường kèm theo đó, không biết có "ông sao" nào quan tâm? Hơn ai hết, những người làm văn hóa - nghệ thuật cần biết điểm dừng để không đi quá xa giới hạn mong manh của nghệ thuật và sự thô thiển, gợi dục cũng như thực sự hiểu thế nào là văn hóa.
Ý kiến của bạn In bài này Email
|
| Dành cho quảng cáo |