Thứ Năm, 08/09/2011, 17:48 [GMT+7]
.
.

Mẹ "Luyện sát thủ" biến mất, lọt khỏi lưới bảo vệ của xã

(Phunutoday) - Theo quyết định của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Bắc Giang (7/9), bà Trương Thị Thơm, mẹ của Lê Văn Luyện đã được tại ngoại. Tuy nhiên, ngay sau đó bà Thơm đã bịt kín mặt rồi biến mất ngay cả khi chính quyền xã Thanh Lâm đã triển khai công tác bảo vệ an toàn cho những người thân trong gia đình Luyện, tránh những điều đáng tiếc có thể xảy ra.

“Chúng tôi đã cử Trưởng thôn và công an viên theo dõi tình hình an ninh quanh khu vực nhà Luyện và nhà ông nội của đối tượng Luyện. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng đã trao đổi với phía gia đình nhà Luyện cảnh giác với tất cả những người đến gia đình mà không có giấy tờ rõ ràng thì phải báo chính quyền địa phương để có biện pháp bảo vệ kịp thời” - Ông Giáp Huy Thường, Chủ tịch xã Thanh Lâm (Lục Nam, Bắc Giang) cho biết.

Tuy nhiên, cũng theo ông Thường, theo quyết định của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Bắc Giang, bà Trương Thị Thơm, mẹ của Lê Văn Luyện đã được tại ngoại. Tuy nhiên, đến cuối giờ chiều 7/9 vẫn chưa thấy bà Thơm lên báo cáo chính quyền địa phương. Và cho đến sáng nay, 8/9 ngôi nhà hai tầng vẫn đóng cửa im ỉm, cửa sắt khóa chặt.
Mô tả ảnh.
Ngôi nhà của ông Miên, bà Thơm vẫn đóng cửa im ỉm từ ngày xảy ra vụ việc.
Theo một người hàng xóm sống gần nhà bà Thơm cho biết, chiều ngày hôm qua (7/9) bà Thơm có về nhà, nhưng ngay sau đó đã bịt khăn kín mít, xách túi rời khỏi nhà.

Trước đó, khi trả lời PV, bà Thơm đã vừa nói vừa khóc: “"Tôi không hề biết gì, kể cả việc anh Miên lên Lạng Sơn gặp Luyện. Tôi không phải là người học cao hiểu rộng, nhưng tôi biết đã gây nên tội thì phải đền tội. Thực lòng, khi nghe bà con loan tin về vụ giết cướp tại tiệm vàng Ngọc Bích, tôi xót thương gia đình họ và sởn da gà về hành động dã man của kẻ thủ ác. Nếu tôi biết con trai tôi phạm tội, dù đau đớn thế nào thì sau một phút tôi sẽ đi trình báo với cơ quan công an. Sau sự việc đau lòng này, nhất là khi bị bắt vào đây, tôi giận chồng tôi vô cùng...".
Mô tả ảnh.
Bà Trương Thị Thơm - mẹ của sát thủ Lê Văn Luyện
Theo lời bà Thơm, hồi nhỏ Luyện không phải là đứa trẻ hư đốn, ích kỷ chỉ nghĩ tới mình, mà chịu khó giúp đỡ bố mẹ và trông em. Nhưng từ khi nghỉ học (lớp 9) Luyện ra ngoài làm thuê. Thấy con có ý thức tự lập, bố mẹ Luyện rất vui mừng. Nhưng rồi làm ăn chẳng thấy đâu, chỉ thấy con vẫn thường xuyên về xin tiền bố mẹ. Vì ham chơi, Luyện đã từng lấy tiền của ông bà Miên - Thơm, có lần tới vài triệu đồng. Tức giận, ông Miên đã từng đánh con thừa sống thiếu chết nhưng Luyện vẫn không tu chí.

“Do mải làm ăn, chúng tôi không có nhiều thời gian để ý chăm lo cho con và rồi gần đây Luyện lại mượn xe của chú rể đem cắm. Đi ăn chơi thua hết rồi, chắc nó sợ cô chú nên đã làm vậy. Nó đi miết, có biết đâu, tôi đã chuộc lại chiếc xe đó rồi. Giá như bây giờ tôi được trở lại cuộc sống như trước, tôi sẽ không tham công tiếc việc để gần gũi giáo dục con. Nhưng tất cả đều quá muộn....".
  • Việt Dũng
;
.
.
'; ABDZone[1] = ''; try{ rotatorAdNetwork("ADBCookie", ABDZone); }catch(e){}