- Trang chủ
- Thứ hai, ngày21/11/2011
-
- Chính trị - Xã hội
- Khoa học - Công nghệ
- Kinh tế
- Cộng đồng Việt
- Thế giới
- Quốc phòng
- Văn hóa
- Pháp luật
- Đời sống
- Thể thao
Bố chồng tò mò 'chuyện kín' của các con Cập nhật lúc :8:37 PM, 20/11/2011 Một lần, sau phút ân ái, tôi đi ra thì thấy bố đứng ngóng ngoài cửa phòng. Vừa trông thấy con dâu, ông đã giật mình thảng thốt. >> Mẹ chồng cấm chúng tôi 'chung đụng' Vào năm ngoái, mẹ chồng tôi qua đời, bố chồng vì không muốn sống cảnh cô đơn, quạnh quẽ nên quyết định cứ vài tháng lại tới nhà các con trai ở cùng. Vì sợ bố không có ai chăm sóc lúc tuổi già, mấy anh em bên nhà chồng tôi đều thống nhất phương án này. Bố rất thích ở lại nhà chúng tôi bởi con trai luôn hiếu thảo, chăm sóc tận tình cho ông. Phần nữa là bên hàng xóm có vài người bạn già, họ thường rủ ông đánh cờ giải khuây và trò chuyện rôm rả suốt ngày. Hai chúng tôi đi làm cả ngày, nên đành để bố ở nhà một mình. Tới chiều muộn, ông giúp tôi đón cháu về nhà. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi, không mâu thuẫn, không cãi cọ. Nhưng gần đây, tôi bỗng phát hiện một chuyện động trời, khiến không khí gia đình trở nên nặng nề và bức bí. Một tối, sau khi hai vợ chồng ân ái, tôi đi vào phòng vệ sinh thì giật mình phát hiện bố vẫn ngồi ở phòng khách xem ti vi. Ban đầu tôi cứ nghĩ là cụ khó ngủ, nên ra ngoài cho thoải mái đầu óc. Nhưng nhìn thái độ thiếu tự nhiên của bố, tôi lờ mờ đoán ra mọi chuyện. Tháng trước, bố lại đến ở nhà chúng tôi. Một tối, chồng tôi muốn gần gũi, nhưng tôi vẫn có cảm giác ngờ ngợ ai đó đang đứng ngoài cửa. Vài lần ra xem, nhưng không thấy bóng dáng người nào, chồng tôi trách móc: “Em cứ quá đa nghi”. Đêm đó, chúng tôi thực sự cảm thấy mãn nguyện và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Vài ngày sau, để chắc chắn, tôi toàn lựa lúc phòng bố đã tắt đèn mới dám gần gũi chồng.
Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới lại xảy ra, ông cụ chỉ giả vờ tắt đèn trong phòng, nhưng vẫn rình rập bên ngoài. Một lần, sau phút ân ái, tôi đi ra ngoài thì thấy bố đứng ngóng ngoài cửa phòng. Vừa trông thấy con dâu, ông đã giật mình thảng thốt. Không biết nói gì trong hoàn cảnh đáng bẽ mặt ấy, tôi chỉ hỏi qua quýt một câu: “Bố chưa ngủ ạ?”. Ông cụ ngượng ngùng gật đầu rồi đi thẳng về phòng. Từ đó về sau, tôi luôn có khoảng cách với bố chồng. Rất ít khi chúng tôi đụng mặt ở chỗ vắng người. Thậm chí, khi nào có mặt con trai, ông mới nói với tôi vài câu xã giao. Người sống chung một nhà, giờ lại gặp chuyện khó xử này, khiến lòng tôi luôn trĩu nặng. Chồng tôi vì chuyện này cũng rất khổ tâm. Có lần, anh lựa lời thưa chuyện, động viên bố về quê an dưỡng một thời gian, chúng tôi sẽ thường xuyên về thăm nom ông. Nhưng bố lại nổi xung, cho rằng con cái hắt hủi, xua đuổi mình. Nói vậy, nhưng nếu để cụ thui thủi không ai chăm sóc, chúng tôi cũng không thể an lòng nên đành giữ ông ở lại. Từ hôm đó, bố chồng tôi thường xuyên đi ngủ sớm, không xuất hiện nhiều ngoài phòng khách vào mỗi tối. Thậm chí, muốn uống nước, ông cũng chuẩn bị sẵn và đem cả vào phòng riêng. Nhưng không hiểu sao, cứ mỗi lần muốn gần gũi chồng, tôi lại có cảm giác ai đó đang đứng nhìn trộm ngoài cửa. Không hiểu đó chỉ là ảo giác tội lỗi của tôi hay sự thực là bố vẫn tái diễn chuyện này. Tới khi nào tôi mới dứt bỏ được cảm giác khó chịu và sống vui vẻ như xưa? Chuyên gia giải đáp Câu chuyện của bạn quả là trường hợp khá hy hữu trong đời sống. Rất khó để nõi rõ mọi chuyện với người cha, vì dù sao, không thể làm cụ bị tổn thương lòng tự trọng. Trong thư, bạn không nói rõ, mỗi lần hai vợ chồng gần gũi, các bạn có khóa cửa phòng riêng không. Thiết nghĩ, nếu có thói quen để hé cửa và vài lần bắt gặp ông cụ hành động như vậy, hai vợ chồng nên rút kinh nghiệm bằng cách khéo léo khóa chặt cửa phòng để những phút riêng tư được hoàn hảo. Và thói quen đó thực ra được vô vàn các cặp vợ chồng áp dụng để đảm bảo tự do và không làm ảnh hưởng tới mọi người trong nhà. Riêng với vấn đề của ông cụ, tôi thiết nghĩ, đó có thể là một bệnh lý nảy sinh do quá cô đơn về tình cảm. Hai bạn có thể âm thầm tới gặp bác sĩ tâm lý, nhờ tư vấn và khéo léo giúp ông cải thiện trạng thái này. Ngoài ra, hãy cho cụ tham gia nhiều hơn những hoạt động xã hội để cụ thoải mái tinh thần và quên đi những chuyện không vui này. Còn với bạn, tôi nghĩ rằng, thời gian gần đây, ông cụ đã thực sự có những biểu hiện thay đổi, bạn nên nghĩ thoáng và mở rộng lòng mình. Hãy thông cảm cho cụ và làm tròn bổn phận chăm sóc, quan tâm của một người con dâu tới bố chồng. Đó mới là cách tốt nhất để chồng bạn yên tâm công tác và vun vén cho gia đình.
Ý kiến của bạn In bài này Email
|
Tư vấn Trẻ dễ trở thành “con mồi” của bọn bắt cóc vì các bé vẫn còn ngây thơ và chưa biết cảnh giác với người lạ. | |