- Trang chủ
- Chủ nhật, ngày01/01/2012
-
- Chính trị - Xã hội
- Khoa học - Công nghệ
- Kinh tế
- Cộng đồng Việt
- Thế giới
- Quốc phòng
- Văn hóa
- Pháp luật
- Đời sống
- Thể thao
Chồng tôi làm em gái vợ phá thai ba lần Cập nhật lúc :6:49 AM, 01/01/2012 “Lật giở những trang nhật ký, tôi chết lặng khi biết em gái mình từng phá thai ba lần. Đó là tấn bi kịch mà con bé phải gánh chịu sau 9 năm quan hệ với chồng tôi”… >> Ngoại tình coi chừng đau tim Buổi chiều ngày 2/12 vừa qua, tôi tới cửa hàng tại Hán Khẩu, dọn dẹp thu gọn đồ đạc. Bởi tuần sau sẽ chuyển nhượng nơi này cho người khác kinh doanh. Ba phòng trên tầng là nơi ăn ngủ của nhân viên. Hai ngày trước, họ đã chuyển đi. Tôi ngó quanh một vòng, tìm xem còn gì bỏ sót. Khi mở chiếc tủ nhỏ cạnh giường, vài giấy tờ vương vãi. Tôi vội mở ra xem, thì trong đống tạp chí kẹp cuốn nhật ký nhỏ có khóa. Linh tinh mách bảo, tôi cố dùng lực phá khóa, tò mò lật giở từng trang. Dù chữ viết khá cẩu thả, nhưng tôi vẫn đọc được. Rõ ràng, đây là bút tích của một phụ nữ. Nội dung những dòng nhật ký chan chứa buồn, dường như là sự bộc bạch về mối tình của cô gái với người bạn trai. Kỳ lạ là trong cuốn nhật ký không xuất hiện tên người, duy nhất chỉ có ba từ “anh ấy”, “chị ấy” và “tôi”. Lần lượt từng dòng tâm sự hiển hiện trước mắt tôi: “Tôi rất nhớ anh, đợi suốt một ngày, sắp hết giờ làm rồi, mới tranh thủ gặp nhau một chút. Nhưng chị ấy luôn bên cạnh, chúng tôi không thể nói với nhau nửa lời”; “Nhân lúc cửa hàng vắng người, tôi và anh hẹn nhau ở quán McDonald ở góc đường. Anh đưa tôi đi sắm quần áo, đi dạo phố, vụng trộm thân mật chỗ vắng người rồi thề cả cuộc đời này mãi mãi không rời xa tôi”; “Thật lo lắng, đã chậm ba ngày rồi, sao vẫn chưa tới tháng. Lẽ nào lại có bầu. Trời ơi, sao tôi lại xui xẻo tới vậy!”…
Tôi lờ mờ hiểu ra, người phụ nữ ấy vì chịu áp lực ghê gớm mà không dám công khai chuyện tình yêu của mình. Tò mò, tôi lật tới những trang cuối, thì đọc được những dòng thật khó hiểu: “Tôi không thể nhẫn nại đợi chờ thêm nữa. Anh ấy cần dứt khoát một lời!”; “Tôi không tin mình mắc phải bệnh này. Họ dựa vào đâu mà sa thải tôi!”, “Sau khi trở về từ Thâm Quyến, anh rõ ràng có ý tránh mặt tôi. Lẽ nào, anh ấy đang cố tình rời xa, khiến tôi phải từ bỏ vì nản lòng?”. Đọc tới đây, tôi bỗng giật mình. Ba từ “Thâm Quyến”, “sinh bệnh”, “sa thải” khiến tôi liên tưởng tới em gái mình, Diệp Tư Ân. 5 năm trước, con bé từng tới Thâm Quyến tìm việc, sau đó phát hiện mắc viêm gan B, bị công ty sa thải. Lẽ nào, đây là nhật ký của nó? Nhưng “anh ấy”, “chị ấy” ở đây là ai? Tôi cố bình tĩnh, lật giở tiếp những dòng nhật ký. Khi vô tình mở ra một trang, tôi thấy hai chữ “Lục Khôn” hiển hiện trước mắt. Đó là tên chồng tôi, người mà tôi hết mực yêu thương và tin tưởng trong nhiều năm chung sống… Mùa hè năm ấy, khi tròn 24 tuổi, tôi làm việc trong một công ty tại Trùng Khánh. Lăn lộn mưu sinh nhiều năm qua, tôi không nghĩ tới chuyện chồng con. Tới thời điểm đó, gia đình đã tìm giúp tôi một mối tử tế. Chúng tôi gặp nhau trong bữa trưa ấm cúng với sự góp mặt của người thân hai bên. Lục Khôn tướng mạo đường hoàng, chân thực, điềm đạm. Chúng tôi đều làm việc tại Trùng Khánh, nên cứ vào dịp cuối tuần hay nghỉ lễ là rủ nhau về thăm nhà. Lục Khôn tỏ ra quyến luyến không rời, thường ở lỳ nhà tôi. Lúc ấy, tôi đắm chìm trong tình yêu, tâm trạng lâng lâng như ở giữa không trung. Khi tôi và Lục Khôn yêu nhau, Tư Ân mới tròn 20 tuổi, nhưng bạo mồm bạo miệng, liên tục xưng “chị gái, anh rể”. Chuyện họ qua lại với nhau, tôi không hay biết. Khi con bé trở nên trầm tính, nhìn tôi với ánh mắt thù địch, không còn gọi chúng tôi là “chị gái, anh rể” mà chỉ gọi thẳng tên, tôi đều vô tâm không nhận ra. Mùa thu năm sau, tôi và Lục Khôn kết hôn và quyết định nghỉ việc cơ quan, ở nhà mở tiệm sách nhỏ, khởi đầu chặng đường an cư, lạc nghiệp. Ít lâu sau, tôi gọi Tư Ân tới trông nom cửa hàng. Nhưng gia đình tôi càng ổn định, hy vọng của Tư Ân càng lụi tàn. Theo những gì con bé viết trong nhật ký, nó đã có thai rồi phá thai tới ba lần. Trong lần cuối, em gái tôi bị khủng hoảng nặng nề, khiến tâm trạng bất ổn, liên tục nóng giận, thậm chí cáu gắt với khách hàng vào mua sách. Để mọi chuyện trở nên tồi tệ như vậy, tôi quả là kẻ ngốc! Năm 2006, công việc kinh doanh của vợ chồng tôi bắt đầu khởi sắc. Nhưng Lục Khôn bỗng đưa ra ý tưởng đến Thâm Quyến thăm dò hướng phát triển, bởi bạn bè anh đang có một số dự án đầu tư khá lý tưởng. Tư Ân cũng đi theo. Gần nửa năm sau, họ trở về Trùng Khánh. Lục Khôn lừa dối tôi rằng, anh bị bạn bè lường gạt, mất trắng vài chục nghìn NDT. Còn Tư Ân thì ủ dột kêu ca vì mắc viêm gan B nên bị đuổi việc ở Thâm Quyến. Vậy là chuyến đi của họ “xôi hỏng bỏng không”. Tôi không mảy may nghi ngờ về những lời họ nói. Thực ra, chuyến đi Thâm Quyến là kế hoạch bỏ trốn của Lục Khôn và Tư Ân. Ai ngờ, trong thời gian đó, em gái tôi mắc bệnh, đi khám mới biết bị viêm gan B. Lục Khôn tâm trạng bất an, rồi dần nguội lạnh tình cảm. Còn Tư Ân khi đã đường cùng đành ngoan ngoãn nhận sự chăm sóc của tôi. Một năm sau, Tư Ân quen biết một thương gia tên Triệu Đạt. Lục Khôn bèn thúc giục chuyện cưới gả cho hai người họ. Tới nay, con trai của Tư Ân đã tròn 1 tuổi, cuộc sống gia đình vô cùng hạnh phúc. Nhưng chính cuốn nhật ký oan nghiệt được con bé giấu kỹ trong hộc tủ tại cửa hàng Hải Khẩu suốt nhiều năm qua đã tố cáo mọi chuyện. Đêm đó, tôi khóc cạn nước mắt rồi run rẩy bước về nhà. Kể từ khi biết rõ sự thực, tinh thần tôi vô cùng hoang mang, tới giấc ngủ cũng không trọn vẹn. Tôi bắt đầu bỏ bữa, ủ rũ đêm ngày. Tới ngày thứ ba, Lục Khôn về nhà. Tôi lại càng nổi điên. Nhưng người chồng bội bạc không nhận ra tâm trạng khác thường của tôi. Anh ta vẫn ngủ ngon lành. Không chịu nổi những bức bí trong lòng, tôi lay Lục Khôn tỉnh giấc rồi yêu cầu anh chơi trò trắc nghiệm tình cảm. Sau khi trả lời 12 câu, kết quả thật cay đắng: “Số lần ngoại tình của bạn là 1 – 2 lần!”. Tôi phát khùng, túm chặt cổ áo chồng, gằn giọng tra hỏi: “Anh còn dám phủ nhận? Ít nhất anh đã phản bội tôi một lần”. Lục Khôn khá bất ngờ trước cách hành xử của tôi, luống cuống gật rồi lắc loạn xạ, mặt mày xanh lét. Tôi ngồi trên giường, trân trân nhìn người chồng tệ bạc của mình rồi bật khóc nức nở. Nỗi đau quá lớn, tôi chưa thể nguôi ngoai. Nhưng mọi chuyện đã lui vào quá khứ. Tôi không thể phá vỡ hạnh phúc hiện tại của em gái mình, càng không thể khiến con trai mất đi gia đình trọn vẹn… Ý kiến của bạn In bài này Email
Các tin đã đăng Mẹ bắt con 7 tuổi chat sex (30/12) |
Tư vấn (Đất Việt) Theo dân gian, trẻ bị ho cần phải kiêng khá nhiều thứ như cua, tôm, thịt gà, rau cải... nhưng theo các bác sĩ, chưa có chứng cứ khoa học cho thấy những thực phẩm này khiến trẻ ho nặng hơn. | Dành cho quảng cáo |