Lấy chồng nửa năm rồi tôi vẫn còn … “ZIN”
(Phunutoday)- Nửa năm qua tôi sống bên cạnh chồng mà chưa một ngày nào được hưởng cám xúc của một người vợ. Tôi phải làm gì bây giờ để cứu vãn cuộc hôn nhân này đây?.TIN LIÊN QUAN
Chào độc giả. Tôi biết đến diễn đàn này cũng khá lâu rồi, nhưng hôm nay tôi mới có cơ hội để thổ lộ tâm sự của mình gửi đến độc giả. Tôi mong nhận được sự sẻ chia.
Tôi năm nay 23 tuổi, là một người phụ nữ đã có chồng. Tôi cưới cho đến nay đã được tròn nửa năm. Nhưng nửa năm qua, tôi vẫn chưa một lần được chồng ân ái, tôi vẫn là một cô gái còn trinh.
Tôi đã lấy chồng được tròn nửa năm |
Điều này thật khó tin, nhưng đó lại là sự thật. Sự thật mà cho đến nay tôi vẫn không dám kể với bố mẹ hai bên và bạn bè. Vì tôi sợ, những ánh mắt thương hại và soi mói của mọi người xung quanh.
Không giấu gì các anh chị, tôi và chồng tôi cùng sinh ra và lớn lên tại một vùng quê thuộc ngoại thành Hà Nội (xin cho tôi giấu địa chỉ của mình). Ở quê tôi, con gái con trai tối đến là thường hay tụ tập chơi với nhau thành từng nhóm.
Nhóm bạn của tôi có hơn 10 người con trai và hơn 10 người con gái chơi với nhau. Trong số 10 người con trai ấy, chồng tôi luôn là người được các cô gái trong nhóm chú ý nhiều nhất, trong đó có cả tôi. Vì anh không chỉ đẹp trai mà gia đình còn có điều kiện, và rất biết chiều phụ nữ.
Tuy nhiên, người chồng tôi yêu lại không phải là tôi mà là một cô gái khác, dù rằng tôi chẳng xấu xí gì so với cô gái kia. Tôi đã chứng kiến tình yêu của chồng mình với cô bạn chơi cùng nhóm. Tình yêu của họ đẹp nhưng không nhận được sự đồng thuận của bố mẹ chồng tôi.
Nhưng vẫn là một người phụ nữ còn zin |
Bố mẹ chồng tôi cho rằng, người con gái của chồng tôi có nhiều điểm không phù hợp, cô ấy sinh ra trong một gia đình thiếu chuẩn mực, bố thì ngoại tình, còn các anh trai thì yêu hết người này đến người khác, nên họ ra sức phản đối tình yêu ấy.
Và rồi họ ngắm đến tôi. Họ đến hỏi ý kiến của bố mẹ tôi trước khi đến hỏi tôi. Bố mẹ tôi hỏi ý kiến tôi, và tôi đã đồng ý đám cưới. Vì tôi cũng đã yêu anh từ lâu lắm rồi, dù biết rằng anh không hề yêu tôi. Và cưới tôi là sự lựa chọn của bố mẹ anh chứ không phải của anh.
Mới đầu chồng tôi không chấp nhận, nhưng trước sức ép của gia đình, chồng tôi đã đồng ý làm đám cưới với tôi.
Những ngày chuẩn bị cưới, tôi cũng tủi thân nhiều lắm, vì chồng tôi không quan tâm, cũng chẳng để ý đến tôi, thậm chí anh cũng chẳng thèm nói với tôi câu nào, mà tất cả đều giao phó cho bố mẹ anh chuẩn bị. Có lần tôi cũng tự ái định hủy hôn, nhưng bố mẹ anh đã động viên, nên tôi lại cố gắng nhẫn nhịn với hy vọng cưới xong- khi trở thành vợ của anh rồi mình sẽ có cách làm anh thay đổi.
Nhưng tôi đã nhầm, ngày cưới anh như một cái xác không hồn. Trong suốt lễ cưới, anh không hỏi han hay nói chuyện với tôi câu nào, cũng không mời chào quan khách. Đêm tân hôn, tôi chờ đợi chồng nhưng không có chuyện gì xảy ra.
Tôi cố gắng chịu đựng, và cho anh thêm một thời gian để anh có thể quên đi người cũ và chấp nhận sự xuất hiện của tôi. Nhưng tôi đã không nhận được điều đó, đã thế, tối đến anh vẫn đi đến và hẹn hò với người yêu cũ.
Chuyện đến tai bố mẹ chồng tôi, họ đã ra sức khuyên can, nhưng anh vẫn không từ bỏ hẹn hò với người yêu cũ. Không nói được con trai, bố mẹ tôi đến tận nhà người yêu cũ của anh để nói, nhưng chồng tôi và cô gái kia vẫn cứ hẹn hò với nhau. Tôi cũng không dám nói với ai rằng, chồng tôi không đếm xỉa gì đến mình, vì tôi sợ, tôi xấu hổ và cảm thấy nhục nhã về điều đó.
Đã nửa năm trôi qua, trên danh nghĩa tôi là một người đàn bà đã có chồng. Nhưng có ai biết rằng, chưa bao giờ tôi và anh ngủ chung giường, đêm nào chồng tôi cũng ngủ dưới nền nhà, bảo thế nào cũng không lên giường, thậm chí anh còn không thèm nhìn vào mặt tôi. Có hôm, tôi đánh liều xuống đất nằm cùng chồng thì anh lại bỏ lên giường nằm, hoặc đi ra nhà ngoài ngủ, hay đi lang thang đâu đó cho hết đêm.
Nửa năm qua, tôi cứ héo mòn đi, trong khi bố mẹ hai bên và mọi người thì lại tưởng tôi ghén không ăn được nên gầy dộc đi. Nhưng có ai biết được rằng, nửa năm qua tôi sống bên cạnh chồng mà chưa một ngày nào được hưởng cám xúc của một người vợ. Tôi phải làm gì bây giờ để cứu vãn cuộc hôn nhân này đây?.
LTT