Thứ Hai, 09/04/2012, 13:57 [GMT+7]
.
.

Chạy khi mảnh vải cuối cùng trên người đàn bà gỡ xuống

(Bí mật Xmen)- Khi người đàn bà ấy gỡ mảnh vải cuối cùng trên cơ thể của mình... thì cũng là lúc tôi vùng chạy như có ma đuổi khỏi căn nhà ấy.

Tôi không có cảm xúc với đàn bà. Liệu tôi có phải là gay?
Tôi không có cảm xúc với đàn bà. Liệu tôi có phải là gay?

Tôi năm nay 23 tuổi, là một công nhân điện, nước. Công việc của tôi là luôn phải đi theo những công trình xây dựng, trong đó có cả xây mới, sửa chữa và bảo trì, bảo dưỡng cho những công trình mà chủ thầu đã bàn giao và đã đi vào sử dụng.

Hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại cộng thêm công việc vất vả mà thu nhập thì thấp, vì thế đã 23 tuổi mà tôi chưa một lần biết yêu. Tôi cũng chẳng cảm thấy rung động trước một người con gái nào, dù đẹp hay xấu. Trong khi đó, bằng tuổi tôi đám bạn đã trải qua vài ba mối tình, và mối tình nào cũng để lại những dấu ấn khó quên.

Nhiều khi tôi cứ nghĩ, hay mình bị lệnh lạc giới tính, nhưng rồi lại tự an ủi mình không phải thế. Mà có thể do cuộc sống khó khăn, lại lo toan nhiều thứ nên tôi chưa có cảm xúc với đàn bà.

Nhưng trong một lần đến sửa điện cho một gia đình ở khu tập thể, tôi đã gặp phải một chuyện rất khó giải thích, và tôi bắt đầu nghi ngờ rõ hơn về giới tính của mình.

Hôm đó, như thường lệ tôi mang đồ đạc đến sửa điện cho khách hàng theo yêu cầu của công ty. Sau khi công việc đã hoàn thành, bà chủ tầm gần 50 tuổi, dáng người hơi đậm bảo tôi nghỉ tay uống nước, ăn hoa quả và xin số điện thoại để lần sau có gì còn gọi giúp đỡ. Tôi không ngần ngại đọc cho bà chủ nhà số điện thoại của mình.

Hai ngày sau đó, tầm khoảng 5h chiều, tôi nhận được cuộc điện thoại từ người đàn bà này nói đến sửa giúp điện vì xảy ra sự cố. Dù đã muộn, nhưng tôi báo cáo công ty rồi cũng đến ngay.

Đến nơi, bà chủ chỉ tôi chỗ bị hỏng và yêu cầu tôi sửa. Làm xong, bà bảo tôi ngồi xuống ghế uống nước và ăn hoa quả. Không ngần ngại, tôi lại ngồn xuống uống nước và ăn hoa quả. Nhưng khác với lần trước, lần này bà chủ nhìn tôi với ánh mắt rất lạ, thấy ngại ngùng, nên tôi xin phép ra về.

Thấy thế, người đàn bà đứng dậy ngồi sát vào bên tôi, ôm lấy vai tôi và bảo, “Em có thể chiều chị một lần được không, chị sẽ cho em tiền bằng thu nhập cả tháng”.  Tôi giật mình hất tay người đàn bà ấy ra, thu dọn đồ đạc và đi về. Nhưng lại nghĩ đến lời đề nghị hấp dẫn của người đàn bà ấy, và dừng lại.

Tôi hỏi, tại sao chị lại làm thế. Người đàn bà ấy kể, chồng đã chết từ năm 28 tuổi. Gần 20 năm qua, một tay bà chăm sóc bố mẹ chồng và lo cho các con, giờ bố mẹ chồng đã qua đời, con cái thì đã có gia đình và ở riêng, nên bà thèm được chia sẻ với ai đó, nhưng con cái lại phải đối. Bà bảo, nếu tôi giúp được, bà sẽ trả công xứng đáng.

Tôi bảo bà hãy cho tôi thời gian để suy nghĩ và tôi sẽ trả lời bà, tôi hứa sẽ không để bà phải đợi lâu. Vì thế, bà chấp nhận và để tôi ra về.

Vài ngày sau, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về lời đề nghị của người đàn bà ấy, về số tiền mà tôi có thể có được sau mỗi lần vui vẻ với bà. Vì thế, khi bà điện thoại, tôi đã nhận lời đến nhà bà.

Khi tôi đến, bà đã chuẩn bị mọi chuyện sẵn sàng. Bà dẫn tôi vào phòng ngủ và bắt đầu trút bỏ quần áo trên người. Nhưng khi người đàn bà ấy gỡ mảnh vải cuối cùng trên cơ thể của mình... thì cũng là lúc tôi vùng chạy như có ma đuổi khỏi căn nhà ấy. Vì tôi biết, tôi không có cảm xúc với đàn bà, vì tôi chẳng thể làm được gì nếu tôi ở lại. Có phải tôi lệnh lạc về giới tính?


LTD

 

;
.