|
Cây tre trên đường Phan Bội Châu che mát cho người đi đường giữa những ngày hè nóng bức. Nhiều người dân cho biết, cây tre này đã tồn tại hơn nửa thế kỷ. |
|
Cây tre mọc tự nhiên, thân xù xì như những gốc tre khác ở thôn quê Việt Nam. |
|
Cây tre cao hơn cả ngôi nhà hai tầng, phủ kín một góc đường Phan Bội Châu. |
|
Phần gốc phải đến 3 người ôm mới xuể. |
|
Trải qua năm tháng, cây tre vẫn được người dân giữ nguyên, không hề bị xâm hại. |
|
Nó đã chứng kiến bao thăng trầm lịch sử của thủ đô anh hùng. |
|
Một cây tre khác trên đường Hai Bà Trưng cũng được mọc tự nhiên. Nó đã tồn tại ở đây từ rất lâu. |
|
Gốc của nó không to bằng tre trên đường Phan Bội Châu. |
|
Giữa thời đại tấc đất tấc vàng, đặc biệt là ở con đường trung tâm Hai Bà Trưng, nhưng cây tre này vẫn tồn tại. |
|
Ngả bóng bên những ngôi nhà cổ. |
|
"Tre xanh/ Xanh tự bao giờ/ Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh/ Thân gầy guộc, lá mong manh/ Mà sao nên luỹ, nên thành tre ơi/ Ở đâu tre cũng xanh tươi/ Cho dù cát sỏi đá vôi bạc màu..." Nguyễn Duy. |