Đọc 1670 chữ 'chống hở hang' của Thu Minh

Thứ ba 19/06/2012 14:27
(GDVN) - Tại hội nghị do Thứ trưởng Bộ Văn hóa chủ trì ở TP.HCM sáng 18/6, sự xuất hiện và phát biểu của ca sĩ Thu Minh được dư luận đặc biệt chú ý và đánh giá là lời phát biểu có tính cầu thị. Để rộng đường dư luận và góp tiếng nói chống lại hiện tượng này, BBT đăng tải nguyên văn bài phát biểu của cô.
LTS: Trong bài phát biểu tại Hội nghị chống hở hang do Sở Văn hoá, Thể thao & Du lịch TP.HCM tổ chức ngày 18/6 vừa qua, Thu Minh đã dùng những lời lẽ mềm mỏng, chân thành để nhận khuyết điểm về sự cố trang phục, đồng thời cũng có những lời rất cứng rắn chỉ trích một số trang tin, báo mạng đã đăng tải các bức hình trong trang phục “hở” của mình. Thu Minh cho rằng đây là một “tai nạn nghề nghiệp”.

Trong bài phát biểu dài 1670 chữ, Thu Minh đã chia ra thành 3 đề mục rất rõ ràng, nhấn mạnh nội dung mình muốn nói. Cô đã đọc bài phát biểu này trong gần 30 phút, trước nhiều nghệ sĩ và quan chức Sở Văn hoá thông tin TP.HCM. Báo điện tử Giáo dục Việt Nam xin đăng tải toàn văn lời phát biểu của Thu Minh.

Kính thưa các vị lãnh đạo, anh chị em nghệ sĩ và các vị đại biểu có mặt ngày hôm nay!

Tôi là Thu Minh. Lời đầu tiên Thu Minh muốn nói là sự cảm ơn các vị lãnh đạo ban ngành đã tổ chức buổi gặp mặt hôm nay cho Thu Minh có cơ hội tiếp xúc một cách trực tiếp nhất, để lắng nghe, tiếp thu những ý kiến đóng góp của các vị lãnh đạo Sở ngành, cũng như các đồng nghiệp và báo giới. Thứ hai là xin được nói lên ý kiến của mình về những sự việc liên quan đến cá nhân tôi nói riêng, cũng như về ngành nghề ca sĩ tôi đang hoạt động nói chung.

Vừa qua, nhiều ý kiến đã đưa ra và mổ xẻ trên công luận về trường hợp trang phục biểu diễn của cá nhân tôi trong chương trình ca nhac trẻ "Đêm ngàn sao hội tụ". Trước công luận, tôi cảm thấy rất buồn và vô cùng xấu hổ, trước hết là bởi vì một "sự cố sân khấu" tôi  vô tình tự làm hoen ố đi lý lịch sạch của mình trong suốt bao năm theo đuổi sự nghiệp ca hát, bị xếp hàng vào những nhóm nghệ sĩ thiếu đứng đắn, thiếu sự đầu tư nghiêm túc về nghề nghiệp và luôn biết cách lợi dụng những sự ồn ào của dư luận để tạo ra những scandal nhằm mục đích tự "đánh bóng" bản thân.

Ca sĩ Thu Minh đã có những lời tâm huyết, thuyết phục người nghe tại Hội nghị chống hở hang vừa qua tạp TP.HCM. Bài phát biểu của cô kéo dài gần 30 phút.

Cá nhân tôi, xin khẳng định, tôi chưa bao giờ có ý định tạo ra những scandal như thế này. Từ khi mới bước vào nghề và gần 20 năm nay, tôi luôn gắng sức tập trung lao động nghệ thuật nghiêm túc và xây dựng cho mình hình ảnh ca sĩ thực lực, có lối sống lành mạnh và không dính líu đến các scandal hoặc phát ngôn gây sốc ảnh hưởng xấu đến tư tưởng sống của giới hâm mộ... Sự việc vừa qua đối với tôi là một TAI NẠN SÂN KHẤU thực sự. Tai nạn ấy làm cho tôi cảm thấy ân hận vì sự sơ suất của mình.

Tôi đã im lặng từ rất lâu sau khi sự việc xảy ra. Chính tôi không muốn những phát ngôn của mình qua báo chí và đến dư luận trong tình trạng "tam sao thất bản" và trở thành những phát ngôn có thể làm sự việc đi xa hơn. Hôm nay, đứng trước mọi người, tôi xin ghi nhận mọi ý kiến để rút ra một kinh nghiệm riêng cho mình trong những lần trình diễn sau. Tuy nhiên,cung xin cho phép tôi được nói những ý kiến của mình.

1- Chúng tôi - các nghệ sĩ - đang là nạn nhân của báo chí "lá cải"

Nếu Ban biên tập của các tờ báo mạng không vì muốn gây dư luận trái chiều để thu hút sự quan tâm của độc giả và câu view thì họ cũng đã không đăng những tấm hình như vậy.

Nếu các phóng viên ảnh có tâm với những nghệ sĩ như chúng tôi, họ đã không canh những khoảnh khắc tìm sơ xuất sân khấu của chúng tôi như thế.

Tôi đã đọc Chỉ thị 65 và tôi cảm thấy mừng vì Bộ đã có tiếng nói về những tờ báo thời gian qua coi những chuyện bên lề của sân khấu làm đề tài chính, những sơ xuất và sơ hở của nghệ sĩ làm đề tài gây xôn xao...

Báo chí có công trong rất nhiều vấn đề xã hội, giúp đỡ chúng tôi rất nhiều trong công việc nhưng gần đây, vô hình chung báo chí (nhất là những trang báo mạng) lại là một thách thức rất ngoài nghề nghiệp đối với chúng tôi.

Cá nhân tôi luôn phấn đấu trong nghề, luôn muốn tìm tòi và sáng tạo nhiều hơn nữa trong nghệ thuật, nhưng dường như, tất cả những điều đó đều không được hấp dẫn báo chí bằng những chuyện áo quần hôm nay tôi sẽ mặc như thế nào? Hay đồng thời báo chí cũng vô tình tuyên truyền và cổ súy cho những hình ảnh đúng nghĩa là "khoe hàng" của những "ngôi sao tự phát" đi kèm với những phát ngôn "thật thà, non nớt" gây ảnh hưởng xấu đến tư tưởng và quan điểm trong lối sống của phần lớn giới trẻ.

2- Tôi cũng là người làm nghệ thuật và tôi luôn hiểu ranh giới của sự sáng tạo và sự thất bại là một ranh giới rất mong manh

Mọi lý thuyết thế nào là Đẹp và Xấu, Hay và Dở, Sáng tạo và Thảm họa, hay đơn giản, như thế nào là sexy gợi cảm, thế nào là kín đáo... đều đã được chính các nhà nghiên cứu mỹ học tranh luận nhiều năm nay. Đẹp và Không Đẹp là bởi bộ trang phục đó xuất hiện tại đâu và có phù hợp với hoàn cảnh hay không?

Tôi đã từng mặc áo dài thi hát Tiếng hát truyền hình và rất nhiều chương trình âm nhạc cách mạng truyền thống ở Đài truyền hình. Tôi đã mặc áo dài và hát nhạc đỏ trong album cá nhân, váy dài sang trọng trong những show nhạc Trịnh, Pham Duy... Tôi cũng đã mặc áo yếm hở lưng khi còn là diễn viên múa, mặc đầm khiêu vũ gợi cảm khi biểu diễn nhảy ballroom hay trang phục kiểu Latin trong Bước nhảy hoàn vũ... Tất cả đều là nhằm mục đích PHÙ HỢP, hợp với từng chương trình, từng tiết mục biểu diễn. Là một nghệ sĩ đa năng, tôi biết mình đang làm gì, vào lúc nào.

Thời gian gần đây, tôi bị nhắc đến nhiều hơn về trang phục bởi tôi đang theo phong cách âm nhạc Dance, điện tử. Và như mọi người đều biết nó thường xuất hiện trong các club, những sân khấu âm nhạc sôi động, hiện đại dành cho giới trẻ. Chính giới trẻ họ theo dõi diễn biến âm nhạc thế giới họ cũng hiểu nhiều về thời trang của các nghệ sĩ quốc tế... Tôi làm nghệ thuật, nhất là những sáng tạo nghệ thuật mang tính tiên phong, còn ít người đeo đuổi... Nên tôi cảm thấy mình cần phải làm đúng chất, va đôi khi cũng cần phải có cả những sự dũng cảm đối diện với những sự tranh luận đa chiều.

Nhưng rất tiếc, TẤT CẢ những hình ảnh lan truyền trên mạng, không bao giờ được chú thích là tôi mặc nó trong trường hợp nào, hát bài hát gì, ở đâu. Tôi xin cam đoan, tôi chưa bao giờ mặc một chiếc áo như vậy để hát nhạc truyền thống mang văn hóa Việt.

Báo chí sẽ là một lưỡi dao vô tình giết chết sự nghiệp và tinh thần làm việc của tôi khi họ không phải là những người làm mỹ học để nhận định sự Chuẩn mực về ăn mặc của nghệ sĩ, hơn nữa lại cố tình đặt chúng sai hoàn cảnh để đẩy chúng tôi về phía Tiêu cực trong dư luận.

"Tất cả  những hình ảnh lan truyền trên mạng, không bao giờ được chú thích là tôi mặc nó (trang phục - PV) trong trường hợp nào, hát bài hát gì, ở đâu. Tôi xin cam đoan, tôi chưa bao giờ mặc một chiếc áo như vậy để hát nhạc truyền thống mang văn hóa Việt" - Thu Minh

Xin lấy ví dụ trường hợp của tôi và Minh Hằng. Chúng tôi hoàn toàn chưa có quyết định chính thức nào của Sở. Nhưng Báo chí đã đưa chúng tôi lên mặt báo với những thông tin dạng "nghi án", làm ảnh hưởng rất tiêu cực đến công việc của chúng tôi. Hãy hình dung khi ngay đêm qua, cả tôi và Minh Hằng đều phải trình diễn trong cuộc thi Bước nhảy Hoàn vũ. Tôi cũng tin là Minh Hằng đã cố gắng rất nhiều để vượt qua sự phiền phức gây mất tinh thần trong ngày thi đấu đêm qua.

3- Sau tất cả những trường hợp bị đưa ra làm Tiêu điểm tôi cảm thấy minh rất đơn độc.


Để hoạt động nghề nghiệp, và như mọi ngành nghề khác, đều có những lúc bị rơi vào hoàn cảnh TAI NẠN NGHỀ NGHIỆP hay những thiếu sót cần được nhắc nhở một cách có ý thức xây dựng.

Nhưng sau những tai nạn đó, chúng tôi hoàn toàn Đơn độc, không có một Hội nghề nghiệp nào thông cảm, bảo vệ chúng tôi - những nghệ sĩ làm việc thật sự... Tất cả chỉ trông đợi vào một sự may mắn vượt qua sự "quan tâm nhiệt tình mổ xẻ" của Báo chí hay chịu đựng trong im lặng để "chuyện nhỏ không được xé ra to" mà thôi.

Qua sự việc vừa qua, tôi rất mong Sở Văn hóa cũng như Bộ Văn hóa Thể thao Du lịch ngoài việc chấn chỉnh các hoạt động văn hóa và báo chí nói chung, xin một lần đứng vào vị trí của chúng tôi, hiểu thêm cái khó khăn và bất lực của chúng tôi trước những quan điểm riêng tư mang danh "dư luận" để tạo làn sóng tấn công. Chúng tôi đang vừa phải làm nghệ thuật, vừa phải bảo vệ cá nhân mình. Còn nếu chỉ chú tâm vào làm nghệ thuật, sẽ không còn ai bảo vệ chúng tôi.

Tôi mong đợi ý kiến này của cá nhân tôi sẽ có được sự ủng hộ của anh chị em nghệ sĩ, sự cảm thông của các cơ quan quản lý văn hóa và báo chí, các phóng viên nhiếp ảnh gia, và đông đảo dư luận quần chúng. Hãy nhận ở tôi một sự tiếp thu cầu thị nhất.

Cá nhân tôi chưa bao giờ tự mãn tự kiêu, nhưng trong trường hợp này, xin mọi người hãy nhìn nhận vào những đóng góp và thành quả của tôi đã có để phán xét tôi có phải là một ca sĩ có tâm và có văn hóa với nghề hay không?

Xin chân thành cảm ơn vì sự quan tâm và lắng nghe!
Thu Minh (Dương Cầm ghi)