Thứ Sáu, 20/07/2012, 06:12 [GMT+7]
.
.

Thiếu nữ dạt nhà bán trinh lấy tiền ’đãi bạn’

(Kỳ án) - Bố mẹ bỏ nhau, sống với bà nội từ nhỏ nhưng Nguyễn Tố Lan ( 16 tuổi, ở Ba Vì, Hà Nội) bỏ nhà ra đi, mang theo 5 triệu đồng lấy trộm của người bác xuống trung tâm Hà Nội chiêu đãi các bạn chát. Sau một thời gian ngắn ăn chơi ở Hà Nội, tiền lấy trộm đã tiêu hết, cô quyết định bán đi trinh tiết để tiếp tục có tiền đãi bạn ăn chơi…


Tan đàn sẻ nghé

Cuộc sống gia đình không hạnh phúc nên anh Nguyễn Văn H. ở Ba Vì, Hà Nội đã ly dị vợ, khi đứa con của hai người mới 2 tuổi. Công việc của anh thường xuyên phải vắng nhà, đó cũng là lý do khiến 2 vợ chồng anh bỏ nhau.

 Anh H. là công nhân làm đường trên tỉnh Hà Giang nên thời gian dành cho gia đình rất ít. Sau khi ly dị với vợ, anh lại tiếp tục lên Hà Giang với công việc của mình. Sau hôn nhân đổ vỡ, vợ anh bỏ sang Trung Quốc kiếm tìm hạnh phúc mới cho riêng mình.

Đứa con nhỏ 2 tuổi, tên Lan anh H. để lại cho người mẹ đã già yếu chăm sóc. Lớn lên thiếu tình yêu thương của mẹ, hơi ấm của người cha nên Lan chỉ biết vùi đầu vào những thú vui chết người với nhóm bạn xấu. 16 tuổi, Nguyễn Tố Lan lớn lên trong sự yêu thương của người bà, nhưng với cô như thế chưa đủ.

Bước vào tuổi lớn, mọi thứ xung quanh Lan đều mới mẻ, việc học hành không khiến Lan chú tâm bằng những trò mới lạ mà cô nhìn thấy trên internet. Và quán nét gần trường với nhiều games hấp dẫn khiến Lan không còn thiết đến việc học. Lan thường xuyên bỏ học khiến nhà trường đã báo về với gia đình.

Người bà già yếu đi bộ gần 10 km để tìm cháu, nghe các bạn nói thường thấy Lan ở quán nét, bà lọ mọ dò từng bước, lần đến từng quán net để tìm đứa cháu gái hư hỏng. Thấy bà, Lan quát ầm lên và bỏ về.

 “Em hối hận lắm khi nghĩ lại những gì đã qua. Có lần bà đã phải đi tìm em, nhưng khi bắt gặp em đang chơi điện tử, bà bảo về, em không nghe lời còn mắng bà và đuổi bà đi. Em không về, bà ngồi ở đó đợi em. Thấy vậy, chủ quán đã không cho em chơi nữa và bảo em về. Quá bực tức vì không được chơi tiếp, em quát vào mặt bà: “Bà biến về đi !”, rồi em lấy xe đi thẳng về nhà, kệ cho bà đi bộ”, Lan kể lại trong sự hổ thẹn.

Sau nhiều lần phát hiện cháu ham chơi không chịu học hành, bà Lan đã đến nhà 1 người bác, nhờ bác đứng ra quản lý Lan và đưa cô về nhà để tiện trông nom. Nhưng chỉ vài ngày không được đi chơi, cơn nghiện game của Lan luôn thôi thúc cô bỏ nhà đi.

Bán trinh tiết
Thiếu nữ dạt nhà bán trinh lấy tiền “đãi bạn”. Ảnh minh họa


Một hôm, Lan nói với bác đi học thêm, nhưng cô lại vào quán nét và bắt mối với bạn chát. Cô được bạn chát hứa hẹn nhiều điều và được kể cho nghe về những nơi hào hoa - tráng lệ ở Hà Nội. Sau hôm đó Lan về nhà và nghĩ cách trộm tiền của người bác. Nghĩ là làm, Lan đã trộm 5 triệu đồng rồi bỏ nhà ra đi.

Lan ra đi không để lại địa chỉ nên gia đình đã tìm kiếm cô trong vô vọng. Lấy được tiền, Lan bắt xe xuống Hà Nội. Sau 1 giờ đi xe từ Ba Vì đến bến xe Mỹ Đình, một người bạn trai trong nhóm chát đã đến đón cô và đưa đến gặp nhóm bạn ở Gia Lâm, Hà Nội.

Lần đầu tiên gặp mặt bạn chat, Lan đưa các bạn đến 1 quán ăn đập phá cho giống người lớn. Sau đó, cả hội đưa Lan về thuê nhà trọ, tiếp tục khám phá Hà Nội. Dần dần số tiền Lan mang theo hết sạch. Chưa biết làm gì ra tiền thì Lan được đám bạn bày cho cách dùng “vốn tự có” để kiếm tiền. Đang thiếu tiền tiêu, Lan không ngần ngại bán đi “cái ngàn vàng” để lấy tiền tiếp tục cho những cuộc vui.

Đau đớn, hối hận

Sau khi Lan đồng ý bán cái ngàn vàng của mình, cả nhóm bạn mới quen đã đi bắt mối với những người có nhu cầu mua trinh. Lan đuợc dắt đến gặp 1 người đàn ông có lẽ bằng tuổi bố cô. Ông ta trả giá 40 triệu đồng cho trinh tiết của Lan nên cô đã đồng ý. Lan và người đàn ông kia đi vào 1 nhà nghỉ để thực hiện việc mua bán.

 Và khi xong việc, Lan còn đang nằm bẹp trên giường, người đàn ông kia vừa bước ra ngoài thì đám bạn của Lan đã ùa vào tịch thu số tiền bán trinh của Lan để cả bọn cùng ăn chơi, hưởng thụ. Sống bầy đàn với nhóm được một thời gian, Lan bắt đầu  thấy chán sống, quyết định tách ra ở riêng. Thời gian đầu chưa dính vào ma túy, Lan chỉ đi khách lúc hết tiền và chỉ chọn những khách đẹp trai.

 “Lúc ở chung với cả nhóm thì ít phải đi bán dâm, nhưng khi tách ra thì cháu phải đi bán dâm để lấy tiền trang trải cuộc sống. Nhưng cháu luôn đặt ra điều kiện cho mình là chỉ đi khách đẹp trai, có chết cháu cũng không đi với những kẻ xấu trai” – có lẽ đó là điều mà Lan tự hào lắm.

Lan còn khoe: “Cháu còn có bạn trai người Hà Nội nữa, bạn cháu đang là học sinh, nhà ở Mỹ Đình”.  Theo lời kể của Lan, cậu người yêu của cô tên Hùng. Hai người quen nhau trong 1 quán bar.

Hùng đang là học sinh cấp 3, nhưng được cái đẹp trai, ăn chơi và đã nghiện ma túy nhiều năm, gia đình cũng có điều kiện. Rồi chính người yêu đã ép cô dùng thử ma túy. Không dám trái ý người yêu, Lan đã mắc nghiện.

Từ ngày bập vào ma túy, Lan chẳng còn thiết tha gì với chát chít và cũng không còn kén chọn khách như trước. Mặc dù thuê nhà ở riêng nhưng Lan vẫn thích chơi ma túy trong nhà nghỉ vì cảm giác phê hơn. Lan cho biết: “Lúc đầu người yêu và em chỉ dùng thuốc “lắc” để lắc lư theo nhạc cùng lũ bạn.”

Kể về cậu người yêu, Lan cho biết, ban ngày Hùng đi học, tối về khi nào có “nhu cầu” hay muốn tụ tập Hùng mới tìm Lan. Tuy vậy, Lan vẫn hãnh diện khi có cậu bạn trai học hành đàng hoàng, nhà giàu. Cô bé hồn nhiên kể với chúng tôi rằng, hai người sống với nhau như vợ chồng, nhưng Lan không hề biết nhiều về Hùng.

“Bọn em sống với nhau như vợ chồng, nhiều lần bọn em quan hệ rồi dính bầu, em định để lại nhưng anh ấy khuyên em bỏ đi. Có lần cái thai đã được 2 tháng, anh ấy bảo em đi phá bỏ, em sợ anh ấy bỏ em nên em lại đi phá.

Nhiều lần anh ấy đến ở với em cả tuần mà không về nhà, em cũng chưa bao giờ đến nhà anh ấy cả. Em sợ đến đó bố mẹ anh ấy đuổi em”, Lan thật thà tâm sự.

Tôi gặng hỏi: “Thế giờ cậu người yêu ở nhà tính sao?” Lan tủm tỉm: “Cháu cũng không biết, nhưng cháu rất thích bạn ấy. Chả hiểu bạn ấy còn nhớ cháu không?”

Với sự kém hiểu biết của một cô gái mới lớn, Lan đã đánh mất cuộc đời mình. Trong một lần đi bán dâm tại địa bàn Cầu Giấy, Lan bị công an bắt và đưa lên trung tâm phục hồi nhân phẩm số 2 (Ba Vì – Hà Nội).

Suốt 5 năm, Lan chưa bao giờ hối hận vì đã trốn nhà đi. “Cháu chẳng có gì lưu luyến ở đó. Mẹ cháu còn đang bận với gia đình mới, cháu cũng chưa bao giờ hưởng hơi ấm của cha…”.

Nhưng nhắc đến bà nội, Lan gục mặt xuống bàn và khóc nấc lên. Vừa khóc Lan vừa nói: “Cháu chỉ nhớ bà nội, cháu cũng thương bà lắm, vì cháu mà bà phải khổ nhiều quá, cháu không nên mắng bà những lúc bà khuyên ngăn cháu…

Có lẽ giờ bà đã già yếu hơn nhiều rồi. Đã 5 năm cháu chưa về thăm bà, không biết giờ bà sống như thế nào. Sau khi được về cháu sẽ về thăm bà nội”.

5 năm Lan chưa một lần liên lạc với gia đình, với người bà nội mà Lan yêu quý. Cô cũng không biết người bà tội  nghiệp liệu có đủ sức để chờ đợi đứa cháu hư hỏng như Lan quay về. Chỉ đến khi đã vấp ngã Lan mới hiểu bà là chỗ dựa duy nhất cho cô, là nơi trốn mà cô có thể đi về sau những vấp ngã của cuộc đời.

(Tên nhân vật đã được thay đổi)

  • Vĩnh Thịnh
;
.
.
.