Cập nhật lúc :7:44 AM, 05/10/2012
Đang trong lúc cao trào yêu tư thế mới, bố chồng đột nhiên mở cửa, ló đầu vào chỉ để thông báo: “Bố mẹ về rồi các con nhé!”. Vợ chồng tôi đứng như tượng vì quá bất ngờ, xấu hổ và ngượng ngùng đến tím cả mặt.
Tôi không phải là một người con dâu hỗn xược nhưng tôi thật sự rất bất bình và khó chịu với những ông bố chồng vô ý và lắm chuyện.
Hiện vợ chồng tôi đang sống cùng với bố mẹ chồng. Tuy nhà không có trẻ con và đều là người lớn nhưng lắm lúc, tôi cũng rơi vào tình huống éo le nhạy cảm như chị đã tâm sự ở đây. Phần lớn nguyên nhân đều từ bố chồng vô ý vô tứ của tôi mà ra.
Trong bữa cơm đầu tiên ở nhà chồng, ông hỏi con trai mình đầy ẩn ý: “Đêm qua, con chiến đấu tốt chứ?”. Tôi nghe mà mặt cứ cúi gằm vì ngượng. Vậy mà ông không buông tha con dâu còn quay sang hỏi tôi: “Còn con thì thế nào?”. Tôi cược rằng với những câu hỏi bóng gió đầy hàm ý như thế thì không một cô dâu mới nào có thể trả lời được trước mặt người lớn. Thấy tôi im lặng, mẹ chồng tôi phải nói đỡ: "Ông này người lớn mà toàn hỏi linh tinh không à. Ăn đi cho xong để tôi con còn dọn dẹp nghỉ sớm!".
Từ đấy tôi tự nhủ phải thận trọng hơn với bố chồng. Cảnh giác là vậy mà vẫn có lúc tôi sơ suất. Trong một lần đang tắm thì tôi nghe tiếng ông gọi cửa. Tôi giật thót và thấy hơi sợ nên không mở cửa, cũng không đáp lại. Ông đợi một lúc lâu rồi nói vọng vào: “Con đánh rơi quần lót giữa nhà đấy, mở cửa bố đưa vào cho”. Tôi ngượng điếng người và nhận ra mình làm rơi quần nhỏ thật.
Tôi loay hoay khổ sở không biết phải làm sao. Tôi giật mình thì ít mà giận ông thì nhiều. Tôi đoán chắc ông rất quan tâm đến tôi, muốn xem tôi là con gái ruột. Nhưng mối quan hệ giữa bố chồng - nàng dâu ngày nay đâu thể suồng sã được.
Tôi nghĩ, bao nhiêu vụ loạn luân động trời vẫn xảy ra đó thôi. Nên tốt hơn hết là phải giữa một khoảng cách an toàn, càng tránh xa những tình huống tế nhị với bố chồng càng tốt.
Không chỉ quan tâm đến con dâu thái quá, bố chồng tôi còn rất tự tiện và vô ý. Một tối khuya, cửa phòng vẫn khép hờ, hai vợ chồng tôi đang nằm trên giường xem phim. Bị kích thích bởi những pha mùi mẫn trong phim nên chúng tôi bắt đầu có những hành động mơn trớn cơ thể nhau.
Vậy mà vợ chồng tôi giật bắn mình vì thấy ti vi bỗng dưng chuyển sang kênh khác. Quay nhìn lại thì hai đứa tá hỏa thấy bố chống đã ngồi trong góc phòng từ bao giờ. Ông còn thản nhiên bảo: “Thời sự cuối ngày hay thế sao các con không xem mà xem phim vớ phim vẩn”.
Chồng tôi vừa tức giận vừa ngượng, nhưng vì là bố mình nên anh dặn dò bố đừng tự tiện vào phòng vợ chồng nữa. Ông tỏ vẻ tủi thân rồi càu nhàu: “Lúc nhỏ tranh nhau ngủ với bố, giờ có vợ thì hắt hủi bố”. Tôi nghe mà thấy ông quá trẻ con.
Đã nhiều lần như thế nhưng bố chồng tôi vẫn không rút ra kinh nghiệm để cư xử tinh tế hơn. Một hôm nhân lúc bố mẹ vắng nhà, vợ chồng tôi đi làm về và hí hửng kéo nhau lên phòng “mây mưa”. Tuy tôi đã cẩn thận đóng cửa phòng nhưng vẫn không tránh được tình huống khóc dở mếu dở sau.
Đang trong lúc cao trào yêu với tư thế mới, bố chồng tôi đột nhiên mở cửa, ló đầu vào chỉ để thông báo với hai vợ chồng: “Bố mẹ về rồi các con nhé!”. Vợ chồng tôi đứng như tượng vì quá bất ngờ, xấu hổ và ngượng ngùng đến tím cả mặt.
Tôi rất bất bình với sự vô ý đó của bố chồng. Vì thế, tôi “xúi” anh mắng ông một trận tơi bời. Hôm ấy anh rất giận nên đã có chút nặng lời với ông. Cũng từ đó, hai vợ chồng dặn nhau về đến phòng là phải khóa cửa và dặn bố dù làm gì hay đi đâu cũng phải gõ cửa. Ông buồn nhưng cũng gật gù tỏ vẻ biết lỗi.
Thế nhưng tôi vẫn chưa hết khốn khổ vì bố chồng. Hơn chục năm nay, ông luôn có thói quen ngâm chân với nước ấm pha muối loãng trước lúc đi ngủ. Trước, mẹ chồng tôi là người làm công việc đó. Bởi không chỉ ngâm chân mà ông còn cần xoa bóp và bấm huyệt nhẹ ở gang bàn chân. Từ lúc tôi về làm dâu thì mẹ chồng viện cớ đau lưng và “nhường” lại công việc đó cho tôi.
Ban đầu tôi cũng vui vẻ làm nhưng sau đó tôi nhanh chóng phát hiện ra một sự bất tiện khác. Mỗi lúc ngâm chân ông đều phải ngồi trên ghế cao, còn tôi ngồi dưới thấp. Trong khi đó ông lại mặc mỗi chiếc quần cộc rất mỏng và ngắn. Vậy là chỉ cần ngước nhìn lên là tôi có thể thấy hết “cái thiêng liêng của nam giới”. Tôi vừa bực vừa xấu hổ nên lần nào cũng lầm lũi cúi gằm mặt làm qua loa để chóng xong. Tôi giận ông và cũng giận mình vì không biết làm cách nào để góp ý. Thời gian này tôi đang mang thai tháng thứ 8 nên khá nặng nề. Hễ về đến phòng mình là tôi mặc váy ngủ và tập yoga. Một trưa nọ, tôi đang ở trong đồ ngủ khêu gợi thì nghe tiếng gõ cửa. Không lên tiếng thì cũng biết ngay là bố chồng. Vậy là tôi phải lật đật vơ vội chiếc áo khoác dài mặc vào. Mở cửa ra tưởng có chuyện gì thì thấy bố chồng chìa cho nải chuối.
Tôi dù cáu lắm nhưng vẫn phải nhịn. Đợi bố chồng đi khuất, tôi đóng cửa đánh rầm và lại trút bỏ áo khoác dài bên ngoài để thoải mái ngồi thiền. Được một lát thì lại nghe tiếng gõ cửa. Tôi như phát điên lên khi phải khoác áo lần nữa để tiếp chuyện bố chồng. Nhưng ông chỉ gọi tôi ra để nhắc: “Chuối tốt cho sức khỏe, con nhớ ăn nhé!”.
Thật tình tôi không ghét bố chồng. Nhưng tôi cứ thấy ông quá vô ý vô tứ các chị ạ. Nhiều khi ông cứ như vậy, tôi còn nghĩ quẩn là ông hâm hay mắc bệnh “dê” nữa chứ. Tôi lo, lúc vợ chồng tôi có con nhỏ, bố chồng cứ vô ý thế này thì làm sao xoay xỏa kịp đây?
Theo Afamily
|
Các bài viết trong mục Tâm giao do độc giả gửi đến và chịu trách nhiệm về tính xác thực của thông tin;
tòa soạn giữ quyền biên tập. Thông tin cá nhân sẽ được thay đổi nếu độc giả yêu cầu.
Bài độc giả gửi đến cho mục Tâm giao sẽ không được hưởng nhuận bút.
|
Dành cho quảng cáo
|