Thứ bảy, 24/11/2012, 07:48 GMT+7

Bà xã bắt tôi cưới vợ hai để trả thù

Nàng chủ động hẹn em và cùng tôi đến đình thần làng đốt hương, vọng chuông thề sẽ thương yêu bảo vệ em. Nàng đồng ý cùng em một chồng là tôi, bắt tôi và em phải thề cùng.

Tôi và nàng kết hôn gần 30 năm rồi, từ 2 bàn tay trắng, qua bao thăng trầm của cuộc sống, tôi bươn chải vật lộn, tiền làm được bao nhiêu tôi đều đưa hết cho nàng giữ. Bây giờ với tổng cộng 2 căn nhà, cửa hàng và 1 nhà nghỉ ở thị trấn nên cũng tạm gọi là có chút tiếng tăm, địa vị trong xã hội.

Tôi thú nhận cũng có tính trăng hoa, những khi vợ biết chuyện thì tôi chủ động cắt đứt để giữ mái ấm, gia đình là trên hết. Cho đến năm 2005, tôi quen một cô gái, gia đình cũng nghèo, trong một lần nghe lời bạn rủ đi làm tiếp viên nhà hàng ở Vũng Tàu, sang tháng thứ 2, sau khi lãnh lương xong, em gửi về nhà cho gia đình thì bị chủ quán bắt buộc phải ra ngồi bàn tiếp khách.

Em không chịu, chủ quán nhốt em lại, hoặc phải đền tiền, số tiền trời ơi từ đâu em không biết; hoặc phải tiếp khách thời hạn là 3 ngày. Tứ cố vô thân, điện về nhà thì ở nhà nghèo không có cách gì để lo số tiền đó, em chợt nhớ đến tôi trong một lần uống cafe ở quán em trước đó. Em biết số của tôi và em đã gọi điện cầu cứu. Tôi đã cho người ra tận Vũng Tàu cấp thời, đến quán đó thương lượng cứu em ra và đưa về nhà.

Từ đó em đến với tôi tự nguyện, tôi cho em học nghề tóc, em không chịu sự giúp đỡ của tôi mà tự lực đi học bằng cách vừa giúp việc nhà vừa học nghề. Năm 2008, có việt kiều Mỹ về xin cưới em, tôi đã khuyên em nên quên tôi để cùng chàng Việt kiều Mỹ xây đắp hạnh phúc và lo cho đình em.

Nhưng vợ tôi biết chuyện, nàng chủ động liên lạc với em, những lần điện thoại với nhau dài mấy giờ. Cuối cùng nàng tuyên bố chấp nhận em, khuyên em không nên lấy Việt kiều mà hãy về sống chung cùng vợ chồng tôi. Tôi không đồng ý, nàng chủ động hẹn em và cùng tôi đến đình thần làng đốt hương, vọng chuông thề sẽ thương yêu bảo vệ em, đồng ý cùng nhau một chồng là tôi, bắt tôi và em phải thề cùng.

Thời gian đầu, tôi chủ động xa lánh để em quay về nhà em còn kịp. Nàng đã tổ chức những buổi tiệc nhỏ chỉ có tôi, nàng và em tham dự và chuốc say tôi để tôi gần em. Nàng đã sang tận nhà em hứa hẹn với gia đình em sẽ bảo bọc, chăm lo cuộc đời em. Với tôi, nàng bảo: sau bao năm cùng cực, bây giờ anh hãy an hưởng đi.

Thế là mọi chuyện làm ăn, buôn bán tiền bạc nàng tiếp quản hết, chỉ mỗi ngày nàng cho tôi vài chục để uống cafe. Từ từ nàng bảo làm ăn khó khăn mà em thì cũng làm móng thuê đã có tiền rồi, nàng bảo: thôi anh hãy bảo nó đưa tiền cho anh xài. Tám tháng trời tôi không tiền trong túi, không dám đi uống cafe, chỉ khi nào em thấy tôi không đi, hỏi và biết tôi không tiền thì em đưa tiền cho tôi đi uống.

Tôi cầm thì không đành lòng, không thì nàng giận. Thương em, mới ra mua bán nên không lãi được bao nhiêu, trung bình tôi chỉ dám xài mỗi ngày một bao thuốc 4 nghìn đồng và ly cafe 4 nghìn thôi.

Mọi việc khi tôi có ý kiến gì nàng cũng bảo: bây giờ anh có vợ nhỏ rồi, anh nói con không nghe đâu, hay là anh hãy làm giấy để tài sản lại cho con hết đi, nó mới tin. Kẻo bây giờ nó sợ anh cho vợ nhỏ anh hết. Em cũng bảo tôi như thế: "em thương anh là thương con người anh, chứ em không thương tài sản của anh đâu. Thôi anh hãy làm giấy cho con anh hết đi, em không màng đâu, chỉ được sống gần anh như thế này là đủ cho em rồi".

Và vợ tôi đưa cho tôi tờ giấy mà nàng đã nhờ người làm sẵn, khi nào tôi chết thì tất cả tài sản đều thuộc về 2 đứa con tôi, và tôi đã ký. Sau khi công chứng một tuần thì nàng bỗng kiếm chuyện, đòi tôi phải ký đơn ly dị. Gia đình om sòm lên nàng chửi, nàng rủa em, không khí căng thẳng vô cùng. Em buồn quá bỏ về gia đình, tất cả tiền bạc em để lại hết, khi đến em như thế nào thì khi đi em như thế đấy.

Tôi cảm thấy vô cùng có lỗi với em, vì vô cùng thương tôi mà em đã đánh mất đời người con gái, thương tôi mà em lỡ chuyến đò cuộc đời. Chàng Việt kiều nọ đã cưới một cô gái khác ở xóm em rồi. Tôi hối hận trong khi vợ cương quyết đòi ly dị, thậm chí nàng còn buông những câu vô cùng xúc phạm: "mày ly dị với tao, tao cho mày ra đường mình không, cho mày chết cũng không có đất chôn". Vô cùng tức giận tôi đã đâm đơn ra tòa ly dị. Sau những cuộc hòa giải, tôi nhất quyết ly dị, gia đình, họ hàng khuyên giải, nàng đã khóc lóc van xin tôi, hứa sẽ sửa đổi tính tình và tôi đã chấp nhận không ly dị nữa.

Ba tháng sau nàng lại rước em về sống chung, trang bị cho em một sạp bán tạp hóa ở trung tâm thương mại. Em vẫn hàng ngày sáng ra chợ mua bán sạp tạp hóa, chiều về phục dịch tôi và nàng. Nàng và em vẫn vui vẻ hòa thuận, nàng vẫn chở em đi mua sắm, ai thấy cũng khen.

Một hôm nàng bảo: con trai lớn đã có vợ, có con, căn nhà cửa hàng mua bán hàng gỗ nội thất nó đang ở, anh hãy sang tên cho nó, để nó chuyên tâm làm ăn, không chơi bời cờ bạc nữa mà lo cho con nó. Hợp lý quá! Mình tạo dựng được thì cũng vì con, trong lòng tôi cũng tính sẵn như thế nên đặt bút ký luôn, và còn cho thêm vốn liếng để làm ăn.

Còn thằng út mới 14 tuổi, tôi cũng cho luôn cơ ngơi nhà nghỉ đúc sẵn, nền đất luôn rộng gần 1000 m2. Hai tháng sau, khi giấy tờ nhà đất đã chính thức mang tên chủ mới, nàng lần nữa lộ bộ mặt thật ra. Tôi đi uống cafe về cũng bị mang tổ tiên ông bà ra chửi. Nàng lại đòi ly dị, em thấy gia đình căng thẳng thì cứ khuyên tôi hãy nhịn chị đi, và đến phiên em bị những trận đòn vô cớ.

Gia đình em bị những lời mắng chửi không đâu, những đám xã hội đen hành hung cha mẹ em mà điện thoại báo, thưa gửi chẳng ai xử, không đủ chứng cớ. Mặc dù nhà cửa bị phá tan hoang, cha em bị đánh chảy máu, nàng cứ chối trách nhiệm. Một lần nữa em buồn quá nên về nhà cha mẹ sống, ra đi chẳng mang theo gì cả, chỉ xin nàng 300 nghìn đồng làm lộ phí.

Thời gian sau, con lớn muốn làm căn nhà cho bằng mọi người, xin tiền nhưng tiền bạc của cải đã cho hết, chỉ còn một căn cửa hàng nên tôi buộc phải cho ngân hàng mướn 10 năm để lấy tiền cho nó. Số còn lại thì gửi lại ngân hàng lấy lãi. Nhưng khi ký hợp đồng với ngân hàng xong, rút trước một phần để cho con sửa nhà thì vợ tôi đòi phải cho con tôi đứng tên số tiền còn lại. Tôi không chịu, bây giờ tôi chẳng còn gì thì phải đứng tên một phần tiền đó để lấy phần lãi ra xài.

Thế là tôi bị cấm vận, đúng nghĩa cấm vận về mọi mặt, hàng ngày vợ cho tôi 50 nghìn để xài thì nay bị cắt. Tôi đi làm thuê để có tiền xài thì về ăn cơm bị chửi, vừa ăn cơm vừa chan bằng nước mắt, thấy chửi mà tôi vẫn cố lỳ ăn, nàng phán một câu xanh rờn: Bây giờ mày có tiền rồi, tự sinh tự diệt đi. Mày bây giờ không còn nhà nào để ở nữa, tao như mày tao tự tử chết cho rồi".

Con lớn thì nghe mẹ nó điện bảo vào, không cần biết đầu đuôi ra sau, đau lòng quá, hùa với mẹ nó chửi rồi xông vào đánh tôi. Tôi vẫn lặng im không phản kháng, trong lòng ngao ngán cho thế thái nhân tình. Tôi điện thoại báo công an thị trấn nhờ can thiệp thì vợ lại bao che và chửi tôi.

Đi làm mướn thì bị vợ tôi điện thoại hăm dọa nên bị cho nghỉ, đi uống cafe hay đến nhà ai chơi cùng cho giải khuây đến lần thứ 3 là bị điện thoại dọa nên chẳng ai dám gần. Đến nhà em ruột chơi thì em mình bị điện thoại dọa cả gia đình với nặc mùi xã hội đen. Tôi hoàn toàn bị cách ly với thế giới bên ngoài, chỉ được quyền tiếp xúc với những người ăn tiền nịnh theo vợ tôi mà khuyên tôi nên chết đi bây giờ cho rồi.

Tình cảnh của tôi bây giờ là vậy đó, suốt ngày cô độc, chỉ biết nói chuyện một mình. Với mọi người, nàng rêu rao là rất thương tôi, lo cho tôi từ miếng ăn giấc ngủ. Tôi tự ly thân suốt 8 tháng rồi nhưng về nhà gặp mặt là chửi xiên chửi xéo.

Bây giờ tôi rối lắm, chẳng biết nên làm gì cả, ly dị thì tôi chẳng sợ đói vì mình có bằng lái xe khách và nhiều tài lẻ cũng sống được. Nhưng chỉ có một câu hỏi mà mình tìm mãi mà chưa có câu trả lời: Tại sao vợ mình lại làm thế? Luật sư đã hiến kế cho nàng có nghĩ rằng gia đình này vậy là đã tan nát hết rồi? Vắng mình, nàng có trụ gia đình nổi không hay là sự nghiệp mình bỏ xương máu ra gây dựng cho con bỗng chốc tiêu tan, rồi đây con mình sẽ khổ.

Văn

Thông cảm

Tôi là phụ nữ nên tôi biết. Không có người phụ nữ nào trên đời chấp nhận chồng mình chia sẻ tình cảm với người phụ nữ khác huống chi là vợ nhỏ, vợ bé. Từ khi hai vợ chồng lấy nhau chỉ từ bàn tay trắng, rồi cùng nhau xây đắp mấy mươi năm mới nên cơ nghiệp vậy đùng một cái vợ anh phát hiện anh đang dan díu với người khác đủ biết cảm giác đau khổ của vợ anh như thế nào.

Chị vợ anh chọn giải pháp đó là chị ấy muồn từ từ giành lại hết tất cả tài sản cho các con chị ấy, không để anh cho vợ bé. Để anh đến với vợ bé cũng từ hai bàn tay trắng như anh và vợ anh lúc xưa thôi. Vậy mới công bằng. Anh đã có tình yêu , tình cảm với người đàn bà khác thì cần của cải làm gì?

Tôi thích cái cách xử lý của vợ anh. Đúng là cao tay, cần gì một ông chồng như anh! Anh hãy để lại hết tài sản cho vợ con và hãy ra đi với tình nhân không xu dính túi và làm lại từ đầu để thấm thía gian nan, cực khổ mà anh và vợ anh đã gầy dựng lúc xưa. Thật chán những ông chồng như anh! Chúc chị nhà mau chóng ly dị và tìm người bạn đời mới xứng đáng hơn anh!

Tuyệt chiêu

Kết quả cho những người chồng trăng hoa và không chung thuỷ. Khâm phục người phụ nữ bản lĩnh như vợ của Anh. "Quân tử trả thù mười năm chưa muộn".

Vợ anh không cần một người chồng có tính trăng hoa

Anh không hiểu hay cố tình không hiểu. Vợ anh thuộc trường phái hành động. Khi biết chồng ngoại tình, chị ấy không khóc lóc, không van xin, không suy sụp như những người phụ nữ khác mà lựa chọn cách trả thù. Chắc ban đầu anh vui mừng vì vợ cho anh cưới vợ bé, anh nghĩ vợ phải chấp nhận chung chồng, vẫn chăm sóc anh, vẫn giữ thể diện cho anh trước mọi người, vợ không dám bỏ anh vì anh làm ra tiền, mà không ngờ được đây thuộc kế hoạch đuổi anh ra khỏi nhà với 2 bàn tay trắng nên anh mới bị sốc đến vậy.

Tỉnh lại đi ông anh. Đi uống cà phê mà cũng cho số điện thoại, người ta vừa cầu cứu thì phái người đến giải cứu cấp kì. Cái bản tính trăng hoa thì có nguỵ biện cỡ nào cũng là không chấp nhận được. Chị ấy lấy tài sản để lại cho con chứ có phải cho chị ấy đâu. Muốn hàn gắn thì phải thật tâm hối lỗi từ tận trái tim chứ không phải vừa xin lỗi vừa đòi phải có vợ bé được. Vợ anh hành động tuyệt tình như vậy chắc là do không chiụ nỗi chồng mình cứ ngoại tình, chị ấy không cần một người chồng sống lừa đối.

Nhu nhược

Nếu anh còn là người đàn ông thì anh phải biết đứng lên, tài sản nào đã sang tên coi như mất, tài sản nào còn của anh thì là của anh. Thà anh ly dị đi, đàn ông trăng hoa là chuyện bình thường, con có người vợ như vậy thì anh còn tiếc gì mà chưa ra đi. Anh có công có sức có khả năng làm ra của cải thì làm lại từ đầu. Giang hồ xã hội đen mình đấu không lại thì đi nơi khác. Bám riết cái nơi anh không còn gì để được gì. Sống cho ra người đàn ông đi anh ơi!

Chia sẻ

Tôi thấy cái giá a phải trả là đáng lắm, phụ nữ chúng tôi suốt đời vì đàn ông các anh mà phải khổ ải vô biên, còn đàn ông các anh làm được gì? Có bao giờ nghĩ đến cảm giác của phụ nữ chúng tôi chưa, anh đã làm sai đó là cái giá anh phải trả, tôi hoàn toàn ủng hộ chị, nếu tôi là chị tôi cũng làm thế thôi. Đời có luật.

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

"Vỏ quýt dày có móng tay nhọn". Vợ chồng anh không ai hiền cả. Nếu vợ anh mềm yếu chấp nhận tính trăng hoa của anh thì sẽ có một chị lên đây tâm sự về hoàn cảnh đau khổ bị chồng phản bội rồi. Thôi thì mình làm mình chịu đi anh.

Gửi chú, người đàn ông đáng thương

Chào chú! Cháu là đọc giả của mục tâm sự. Đọc xong câu chuyện cuộc đời chú,cháu liền nhớ đến câu"Có vay có trả" Chú đã vay và đã trả cho vợ chú hết rồi "nợ vợ tấm lòng thủy chung nhưng trả bằng tất cả công sức và sự nghiệp chú có",rời khỏi gia đình đó chú có thể sẽ có cuộc sống tốt hơn. Ba cháu từng nói với mẹ cháu khi gia đình rơi vào hoàn cảnh khốn khổ nhất "Mình không có tiền nhưng anh còn đôi bàn tay thì mẹ con em đừng sợ, hãy tin tưởng vào anh".

Gia đình cháu đã vượt qua giai đoạn khó khăn ấy. Chú một người đàn ông có khả năng nuôi sống bản thân,có khả năng làm ra tiền thì đừng phụ thuộc vào gia đình đó nữa,phần đời còn lại không nhiều hãy cố gắn tạo cho mình một cuộc sống an nhàn chú nhé,đó là suy nghĩ của riêng cháu.

Và một điều này nữa, cô gái đã rời khỏi cuộc sống chú, người ta vì chú hy sinh cả cuộc đời, bây giờ chú hãy vì người ta làm những phần còn lại của cuộc đời để ý nghĩa thêm. Bà xã chú đúng là"Hoạn thư thời nay" ghê gớm hơn nhiều. Chú biết trước mưu đồ của vợ nhưng vẫn mắc bẫy. Cháu chúc Chú tìm được lối đi cho mình. Chúc chú gặp nhiều may mắn trong quãng đời còn lại.

Cái giá của sự trăng hoa

Tuy là anh vẫn chưa đến mức vì bồ nhí mà rời bỏ gia đình, nhưng kết thúc này là cái giá anh phải trả cho thói trăng hoa của mình. Có gia đình hạnh phúc, vợ con đề huề mà vẫn ham của lạ chính là tật xấu của đàn ông. Phải công nhận vợ anh thâm hiểm thật, nhưng đây cũng là cách hay để trị anh, ai biểu ham gái trẻ, giờ không còn tiền trong tay xem anh còn có ai đến với anh nữa không nhé. Anh ráng sống mà nhìn nhận lại những sai lầm của mình đi.

Anh sống như vậy mà chịu được à

Tôi thấy anh lo cho con, đúng! Nhưng nó sẵn sàng hùa với mẹ để chửi anh thì con anh cũng vứt đi. Anh đã sai khi cho con tất cả tài sản. Thì đúng là tất cả sẽ cho con nhưng đó là khi mình chết, còn mình vẫn còn sống thì mình vẫn phải là người cầm trịch. Vợ như thế là không yêu thương gì mình nữa đâu. Ly dị đi.

Đàn ông nhu nhược

Anh quá nhu nhược. Cho dù anh có sai lầm ngày trước nhưng cũng không thể để vợ và con anh hành hạ anh như vậy được. Đàn bà như vợ anh đáng sợ thật, nhưng nếu anh bản lĩnh thì cô ta không làm gì được. Anh hãy mạnh mẽ lên và làm những gì mình muốn. Còn nếu anh sợ vợ đến như vậy thì ly dị đi.

Gieo nhân nào gặp quả nấy

Chị ấy làm như vậy là có nguyên do của chị ấy, người phụ nữ dám yêu và dám làm tất cả, anh đi trăng hoa ở bên ngoài chị ấy đau khổ như thế nào anh có hiểu được không. Tuy chị ấy hơi quá đáng nhưng cũng chỉ vì chị ấy muốn trả thù anh thôi, trên đời này không ai yêu mình bằng vợ mình nhưng người hận mình nhất cũng chính là vợ mình đó anh. Người phụ nữ rất mềm lòng vì thế tốt nhất anh nên thể hiện sự quan tâm vợ mình để chuộc lại lỗi lầm trước kia đi. Chắc chắn chị ấy sẽ nghĩ lại và tha thứ cho anh, hy vọng gia đình anh được trong ấm ngoài êm. Chúc anh thành công

Dứt khoát là cách tốt nhất

Đúng ra ở lần trở mặt đầu tiên của vợ, anh phải nhận ra và dứt khoát ngay từ đó. Anh không thể trách vợ vì sao mà thủ đoạn như vậy vì suy cho cùng ah là người gây ra lỗi đầu tiên và nghiêm trọng. Nếu cô vợ sau thật sự thương anh thì anh còn chần chừ gì nữa, nên bỏ hết (mà cũng không mất đi đâu, coi như đó là bù đắp cho con cái thôi).

Làm đàn ông phải mạnh mẽ

Đọc xong bài viết này tôi thật sự bức xúc cho người đàn ông này. Tại sao trên đời lại có người đàn ông hèn kém đến như vậy? Bản lĩnh của người đàn ông đâu? Sao có thể để cho vợ đè đầu cưỡi cổ như vậy?

Suy ngẫm sự đời

Vợ anh đã rắp tâm toan tính từ ngay khi phát hiện ra sự việc của anh rồi, nhưng vì lúc đó gia đình anh có tài sản, nếu ly dị thì phải chia hai, nên bà ta nhẫn nhục chịu đựng rước cô bé đó về để anh mất cảnh giác sau đó là từng bước thâu tóm tài sản. Chỉ tại anh quá khờ nên bị bà vợ già sỏ mũi. Anh nên nhớ ở trên đời này anh nắm kinh tế là nắm tất cả đó. Không tuyệt đối nhưng cũng trên 80%.

Không có gì là không giải quyết được

Đọc bài viết của Anh, Tôi rất hiểu và thông cảm. Bây giờ việc trước tiên là anh phải thật sự bình tâm và tỉnh trí lại. Anh phải nắm cho được điểm yếu của đối phương và thế mạnh của riêng mình. Phải thật bình tỉnh từ từ rồi cũng sẽ có cách. Anh không phải là người không có tài năng, hãy tự tin lên. Tôi nghĩ rồi anh sẽ biết cách tháo gỡ. Phụ nữ thì suốt đời vẩn là phụ nữ, trí tuệ của họ không nhanh bằng đàn ông mình đâu. Đã làm thì đừng nhân nhượng, từ bi quá vì cô ta có còn coi anh là gì đâu. Hãy tương kế tựu kế.

Hay tỉnh ngộ

Anh hãy sớm tỉnh ngộ, có những chuyện trên đời không nhất thiết phải đặt câu hỏi tại sao mà là ta phải làm gì, anh hãy sớm quyết định dứt khoát. Là đàn ông thì phải mạnh mẽ, làm chủ chính mình công việc và tình cảm.

Ý kiến của bạn

 
 Thay hình khác
  
Off Telex VNI VIQR
 
Link Site

Lấy lại vòng một săn chắc sau hơn một năm sinh con

Bé nhà tôi được 16 tháng, tôi định cai sữa cho con. Trong quá trình mang thai, tôi tăng 15kg nên hiện, việc lấy lại vóc dáng không dễ dàng, nhất là vòng một, xin chuyên gia tư vấn. (Minh Phương, 24 tuổi)
Mất chồng vì lỡ ngoại tình

Anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó.
> Cùng chủ đề

Có nên thoát khỏi cảnh 'gà trống nuôi con'?

Nhiều người mai mối cho tôi, đều là người đàng hoàng. Tôi băn khoăn không biết nên kết hôn nữa không? Tôi sợ cảnh 'mẹ ghẻ con chồng'. (Lâm)
>
Cùng chủ đề
Cuộc sống đen tối khi bị hai người đàn ông hại đời

Khi no xôi chán chè, sếp xem tôi như đồ chơi; khi cần dùng đến, không cần đá đi. Sếp còn không nhận giọt máu đang mang trong người tôi. (Ly)
>
Cùng chủ đề
Sự cô đơn đang cướp đi cuộc sống của tôi

Tôi đã tự tử 2 lần, một thời đại học khi ba mẹ cãi nhau, lần gần đây khi người đó không đáp lại. Tại sao người tôi yêu thương luôn làm tôi đau? (Nguyễn)
>
Cùng chủ đề
'Cười sau xe máy' hay 'khóc trong Camry'?

Em thực sự không muốn chia tay người yêu, anh ấy sẽ rất tội nghiệp, và em cũng không làm được. Nhưng số vật chất của anh kia cứ ám ảnh em về một cuộc sống khá giả sung sướng. (Hoa)
>
Cùng chủ đề
Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. Tòa soạn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần. Bài viết gửi về [email protected] hoặc tại đây.
Nhắn gửi người thương

Phát điên khi vướng 'mối tình chị em'

Nghe tin chị có người yêu, tôi lại quằn quại như phát điên lên, tôi khóc suốt mấy ngày liền. Tôi hằn thù và thề rằng nhất định sau này sẽ cướp lại chị.

Tình một tháng

Ở một nơi không quen biết ai, tối đó tôi và em đã vào nhà nghỉ và chuyện gì đến đã đến. Hôm sau, em nhắn tin từ nay không muốn nói chuyện với tôi, và cũng không muốn gặp tôi nữa. Nhưng qua ngày sau em gọi điện, tôi với em lại đi với nhau, ngày đi chơi, tối ở nhà nghỉ.

Bị đuổi khỏi nhà chồng khi hết giá trị lợi dụng

Vì tôi không còn xả thân để lo cho họ như trước mà bố mẹ chồng đã xúi bẩy anh đuổi tôi ra khỏi nhà. Họ âm thầm làm hết các thủ tục để tài sản đứng tên chồng tôi và đưa đơn ly hôn. Khi đến tòa án tôi mới ngã ngửa.

Lien he quang cao