Theo lời Thanh, Ngọc Trinh cũng chẳng xinh đẹp hơn cô, nhưng Ngọc Trinh may mắn hơn cô vì có đại gia bao, vì có ông bầu cho một chỗ đứng trong nghề người mẫu.
Ngọc Trinh đàng hoàng gọi đại gia là ‘bạn trai’, còn các cô mà có đại gia bao thì bị liệt vào danh sách gái gọi.
Là gái bán dâm ‘chuyên nghiệp’, Thanh cho biết, nếu ‘cạnh tranh’ đàng hoàng, cô chẳng kém gì Ngọc Trinh, thậm chí còn hơn Trinh về độ ‘hot’.
Tuy nhiên, mỗi người một số phận, Thanh không thể là Trinh, mà Trinh không phải là Thanh, nên Thanh đành ngậm ngùi chấp nhận làm cái nghề chẳng lấy gì là cao quý để có tiền lo cho bố mẹ nghèo ở quê, để hoàn thành mơ ước xây cho mẹ cái nhà tử tế, để có tiền làm vốn, sau này giải nghệ sẽ kinh doanh cái gì đó, cô dự định mở thẩm mỹ viện giống Ngọc Trinh.
"Em làm độc lập nên chẳng sợ ai"
Con đường trở thành gái mại dâm của Thanh cũng giống như bao gái mại dâm khác đến từ các tỉnh miền Tây: từ quê An Giang lên TP vào bán quán cà phê ở quận 12, sau đó chuyển sang bán quán nhậu.
Thời gian này, nhờ còn trẻ đẹp nên Thanh tranh thủ một số đại gia để kiếm cái xe Trung Quốc, một chiếc điện thoại di động, thế là "thoát ly" trở thành một gái mại dâm.
Để tiện hoạt động, Thanh thuê phòng trọ ở một mình, khách cần thì điện thoại hẹn nhau ở khách sạn.
Để mở rộng hoạt động, Thanh cho in danh thiếp chỉ vỏn vẹn cái tên và số điện thoại di động rồi đem rải ở một số quán cà phê và quán nhậu vốn quen biết với Thanh trước đây.
"Mình vào khách sạn như những đôi tình nhân, có giấy tờ tuỳ thân đàng hoàng vậy thì ai làm gì được mình?". Thanh nói như thách thức.
Thanh cho biết, hiện giờ cô đã kiếm được kha khá, cô sẽ không tham lam đeo đuổi nghề đến cùng, chỉ cần cô ‘đông khách’ thêm một năm nữa, cô sẽ dừng hẳn để chuyển sang kinh doanh thẩm mỹ viện, lúc đó, biết đâu cô lại đàng hoàng ‘cạnh tranh’ với Ngọc Trinh.