Lấy chồng giàu mà tôi như ô sin và cave của chồng
(Con cái)- Giờ tôi mới thấm thía câu, ở đời không ai cho không ai cái gì, tiền bạc phù du thật và lấy chồng nhà giàu là họa như chơi. Tôi đang không lối thoát vì tham lấy chồng giàu đây.
Chào tất cả chị em!
Mấy hôm nay, nói thực tôi đã lượn lờ ở topic này rồi. Đã định mấy lần, tôi muốn viết lên tâm sự hoàn cảnh éo le của mình. Thế nhưng, tôi lại không đủ can đảm. Tôi sợ gia đình chồng tôi đọc được thì bất lợi cho mẹ con tôi. Tôi sợ bạn đọc đọc xong ngoài sự thương hại sẽ là những comment ném đá nói tôi ngu tôi phải tự chịu.
2 năm làm dâu nhà chồng giàu có mà tôi chưa có lấy một ngày thanh thản và nhàn hạ. Nhiều lúc ngẫm lại, tôi chẳng khác nào ô sin hay một con cave được nhà chủ bỏ ra vài chục triệu tiền dẫn cưới ra mua về để hầu hạ và đẻ thuê cho nhà chồng.
Tôi là một cô gái có nhan sắc. Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo kiết xác. Tuy nhiên, tôi xin giấu tên quê hương vì sợ ai đó nhà chồng đọc được bài này sẽ đoán được tôi là ai. Quê nghèo là vậy mà gia cảnh nhà tôi cũng chẳng khấm khá. Nhà tôi bố mẹ đông con nên cũng nghèo tơi tả. Học hết lớp 9, tôi phải lên nhà bác họ trên thành phố làm người giúp việc.
Ngày nào tôi cũng làm quần quật chẳng khác nào một ô sin. Rồi tôi còn bị chồng bạo hành tình dục mỗi đêm chẳng khác gì con cave rẻ tiền. |
Được cái, bác đối xử với tôi khá tốt. Tôi ngoài xinh đẹp trời phú còn nấu ăn rất ngon. Chẳng thế mà đây là 2 lý do cơ bản để tôi lọt vào tầm ngắm của mẹ chồng – người ở trong khu tập thể Viễn Thông cùng nhà bác họ tôi.
Mẹ chồng tôi khi ấy cứ nằng nặc đòi cưới tôi cho con trai bà. Lại nói về chồng tôi một chút, chồng tôi tuy là con trai nhà khá giả nhưng từ nhỏ bị khuyết tật. Anh bị teo ở một tay và bị mù.
Vì chưa tiếp xúc lần nào với anh nên tôi không đồng ý. Nhưng ba mẹ tôi một mực cứ bắt ép tôi đi lấy chồng nhà giàu để mong cuộc sống sau này sung sướng. Năm ấy tôi 19 tuổi.
Hai năm làm dâu nhà chồng và có 1 con trai gần 1 tuổi. Nhưng tôi thấy ân hận khi đã tự nguyện bước vào cánh cửa nhà chồng giàu. Cả nhà chồng tôi, không ngoại trừ cả chồng tôi nữa rất ki bo. Nhiều lúc tôi muốn bỏ quách đi cho xong nợ, lấy thằng khố rách áo ôm cho xong chuyện. Nhưng tôi lại nghĩ vì con mà cố gắng.
Quả thực, nhà chồng giầu mà tôi chẳng được hưởng lấy một ngày an nhàn. Ngày nào tôi cũng làm quần quật chẳng khác nào một ô sin. Rồi tôi còn bị chồng bạo hành tình dục mỗi đêm chẳng khác gì con cave rẻ tiền. Con cái khi đứt ruột đẻ ra không được nhà chồng cho tự tay chăm mà giao cho vú em.
Nhiều lúc, tôi muốn đi làm cho thoát khỏi cuộc sống bí bách. Bởi vì tôi không muốn ở nhà ăn bám, dù làm tháng 2-3 triệu thì cũng là đi làm, thiên hạ người ta không khinh được mình... Nhưng khi mới ho he nói ý định này, nhà chồng tôi đã kêu la chửi bới om sòm. Song cứ ngày nào cũng ở nhà làm ô sin nhà chồng thì tôi stress thành tâm bệnh thôi.
Giờ tôi mới thấm thía câu, ở đời không ai cho không ai cái gì, tiền bạc phù du thật và lấy chồng nhà giàu là họa như chơi. Tôi đang không lối thoát vì tham lấy chồng giàu đây.
Kiều Linh
;
.